Khoảng bốn mươi phút , bộ đèn quảng trường đột nhiên tắt hết, trong chốc lát quảng trường nhỏ đột nhiên chìm bóng tối, đám đông loạn hết cả lên.
La Tiếu bảo vệ hai cô con gái nhỏ, nhanh chóng cùng với một vài vị phụ khác bao quanh lấy bọn trẻ, đẩy đám trẻ đang chơi đùa với len chính giữa để bảo vệ.
La Tiếu trấn an : "Mọi cần sợ, bảo vệ đám trẻ là ."
lúc , nhân cơ hội xông tới cướp lấy đứa trẻ, La Tiếu và Lục Nghị Thần nhanh chóng thu thập, hơn nữa còn trực tiếp đạp gãy chân của tên , giải quyết xong một mối phiền phức.
Mười phút , ánh sáng khôi phục trở , sáu tên tội phạm nhân cơ hội bắt cóc trẻ con trực tiếp ném giữa quảng trường nhỏ.
Xung quanh cũng bắt 4 tên, cộng thêm cả đôi con .
Đợi đến khi bắt cóc trẻ con mới kinh hoàng sợ hãi.
Vội vàng ôm lấy con , bộ dạo cũng chả thiết tha gì nữa, mau chóng tản về nhà.
Mọi việc xong xuôi, Lục Nghị Thần mới quan tâm hỏi La Tiếu: "Sao em phát hiện là chuyện gì đó thế?"
La Tiếu đáp: "Trước lúc đến đây phụ nữ động t.h.u.ố.c mê, tay của cô còn đọng một ít cặn thuốc, tình cờ dính quả bóng đá, lúc em đưa cho con trai thì ngửi thấy."
Cảnh sát nhanh chóng bắt bộ đám về đồn, lúc rời đến cả quả bóng cũng mang nốt.
Sau khi đưa vợ và các con về nhà, Lục Nghị Thần dặn dò vài câu, đó nhà nữa mà lái xe rời luôn.
La Tiếu bảo bọn trẻ tắm, sợ là chuyện lúc nãy dọa cho bọn trẻ sợ c.h.ế.t khiếp nên tối nay cho phép chúng ngủ cùng , điều khiến cho một vài bạn nhỏ cảm thấy vui mừng.
Sáng sớm hôm , khi Lục Nghị Thần lê một mệt mỏi về thì phía chân trời hiện rõ một vệt trắng bạc .
Anh về nhà thấy con gái và con trai đang ngủ trong phòng của thì rằng, chắc chắn là vì vợ sợ chuyện tối hôm qua dọa tới mấy đứa nhỏ .
Lúc đẩy cửa bước thì La Tiếu cũng đúng lúc tỉnh dậy: "Anh Thần, về hả?"
Lục Nghị Thần đến gần: "Ừm, là em tỉnh giấc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1460.html.]
La Tiếu dậy, nhỏ giọng hỏi: "Không , thế chuyện bên đó tra ?"
Vốn dĩ Lục Nghị Thần định đến ôm vợ, nhưng nghĩ tới cả đêm hôm qua ở trong phòng thẩm vấn, cả bẩn thỉu, rút tay về, giọng điệu tràn đầy sự phẫn nộ: "Là một băng nhóm tội phạm tiền án, đám tối hôm qua chuẩn nốt một vụ đó rời Bắc Kinh, ngờ rằng phụ nữ sơ ý để lộ sơ hở, em phát hiện manh mối, nếu hậu quả cũng thể tưởng tượng ."
Điều mà vẫn hết là, thông qua việc điều tra đám , còn phát hiện ít liên quan, nhiều trẻ con bắt cóc giải cứu ở một cái nhà kho vùng ngoại ô, đây là một vụ án lớn.
Qua thẩm vấn, là ở các thị trấn khác cũng hang ổ của bọn chúng, thông báo cho các em ở đơn vị các tỉnh thành khác, để bắt đầu liên kết hành động.
Lục Nghị Thần thu cảm xúc, quan tâm : "Bây giờ vẫn còn sớm, em ngủ thêm một lúc nữa , giờ tắm nhanh còn về bên cục, mấy ngày nay chắc chắn sẽ bận, buổi tối thể sẽ về nhà."
La Tiếu xuống giường: "Được , tắm nhanh , em cũng xuống bếp cho một ít điểm tâm, ăn xong hẵng ."
Lục Nghị Thần cũng vợ lo lắng cho , nên cũng ngăn cản nữa, nhanh chóng lấy quần áo nhà tắm.
Đợi đến lúc sửa soạn xong ngoài nhà, hoành thánh ở trong phòng bếp nấu chín, còn bánh bao và đường tam giác hôm qua hấp nóng , cộng thêm một vài bông cải xanh.
La Tiếu thấy tới, vội vàng gọi : "Nhanh đến đây , tất cả đều chuẩn xong , ăn xong hẵng ."
Lục Nghị Thần kéo La Tiếu xuống: "Em ăn cùng ."
La Tiếu gật đầu: "Được, em ăn cùng ."
Lúc tâm trạng của Lục Nghị Thần mới lên một chút.
Ăn xong cơm, Lục Nghị Thần dậy, dang tay ôm lấy vợ : "Anh đây, em về phòng ngủ thêm một giấc nữa ."
La Tiếu tiễn chồng cửa lớn, lái xe hòa đám đông mới đóng cửa nhà.