Sau khi La Tiếu về nhà, trong lòng chút khó chịu.
Cô Lục Nghĩ Thần sẽ chuyện với cô, nhưng khiến tìm đến tận cửa, vẫn thực sự thể vui vẻ .
Lại phụ nữ , cũng thật là ngu ngốc to gan, còn nghĩ rằng đây là chơi đóng vai gia đình, rõ chuyện là thể xong, thật là ý nghĩ viển vông.
Lục Nghị Thần là gì, bản rõ ràng, sợ là phụ nữ đừng nghĩ thể sống yên .
Thật trong đầu phụ nữ nghĩ cái gì, hi vọng hôm nay cô lời , thể tỉnh ngộ đúng lúc, nếu hối hận xanh ruột cũng cứu bản .
Tâm trạng , khi về nhà bỏ đồ xuống mấy câu với bác gái họ Dung và bọn trẻ, liền về sân .
Sau khi nhà, ném túi lên giường, gian.
Lúc Lục Nghị Thần trở về, còn mang theo hai con cá, là bạn dã ngoại câu cá mang về, thật sự là cá ngoài tự nhiên.
Nhìn một vòng trong sân, thấy La Tiếu: "Bác gái Dung, Tiếu Tiếu ?"
Bác gái họ Dung dừng động tác tay: "Lúc về mấy câu sân , nhưng mà bác thấy con bé vui cho lắm."
Lục Nghị Thần xong lời , một giây cũng dừng : "Được, cháu xem cô ."
Đi vài bước còn với mấy đứa trẻ: "Các con chọc vui đó chứ."
Nghiên Nghiên bĩu môi: "Bọn con dám, đừng đổ oan cho bọn con."
Lục Nghị Thần về sân , thấy cửa phòng ngủ đóng, nhưng khi thấy túi ném giường, trong phòng ai.
Lập tức lẩm bẩm trong lòng: "Người ?"
Nhìn chằm chằm túi ném giường, trong lòng cảm thấy chút bình thường.
Từ đến nay La Tiếu đều sẽ ném túi lung tung, ngoại trừ lúc tâm trạng , trong lòng nghĩ: "Có xảy chuyện gì ?"
Bên trong bên ngoài, thậm chí cũng cả vườn hoa đằng một , thật sự tìm thấy , cũng thể đến sân với hai già và bọn trẻ.
Anh chắc chắn là ở trong gian, từ khi bọn họ kết hôn đến nay, bao giờ xảy chuyện, bỗng nhiên cảm thấy chuyện vợ vui liên quan đến , nếu cô sẽ với , mà là một trốn trong gian.
Anh đóng cửa phòng : "Tiếu Tiếu, vợ, em thể thấy, chuyện gì vui, em , nếu như cái gì sai, em cũng cho , em như trong lòng chút hoảng sợ, em đây ?"
La Tiếu dọn gian xong, đưa các loại hạt giống kho lương thực, những cái khác nên thu cũng thu xong, đang chuẩn tắm.
Đã thấy Lục Nghị Thần chuyện ở bên ngoài.
bây giờ bản cũng ngoài, vì cảm thấy vui, chính là độc lập.
Thế nên cũng mặc kệ cái gì ở bên ngoài, rải những cánh hoa hồng nước xong, cởi quần áo bước trong nước, bây giờ lúc cô việc gì sẽ học tiếng Bengali, cho nên lập tức đeo tai lên, nhắm mắt lắng .
Đến lúc cô sửa soạn cho bản xong, lo lắng lát nữa bọn trẻ sẽ đến đây, Lục Nghị Thần thể giải thích, mới chuẩn gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1450.html.]
Thấy bên ngoài chỉ Lục Nghị Thần, cô mới .
mà cô , còn lời nào, Lục Nghị Thần ôm lấy: "Tiếu Bảo, rốt cuộc xảy chuyện gì?"
La Tiếu đàn ông mắt: "Vì hỏi như ?"
Lục Nghị Thần ôm chặt : "Anh suy nghĩ lâu ở đây, thật sự chuyện gì sai, em bao giờ tức giận như , thì chắc chắn là xảy chuyện gì đó?
Tiếu Bảo, chuyện gì em trực tiếp hỏi , đừng dọa ?"
Cô tin tưởng , nhưng mà tức giận là giả, nếu cô gái dám tìm cô, chắc chắn ở giữa chuyện cô .
Tức giận thì tức giận, nhưng cô thích ở mặt rõ ràng chuyện.
Thế nên đẩy một chút: "Anh một gái tên Tôn Ngữ ?"
Lục Nghị Thần cau mày: "Tôn Ngữ?"
Suy nghĩ một lúc lắc đầu: "Anh nào tên Tôn Ngữ cả, vợ, đừng bảo đoán, chúng chuyện thì trực tiếp , ?"
La Tiếu đẩy , xuống ghế sô pha trong phòng, đó mở miệng : "Lúc em tan , cô gái tự xưng là Tôn Ngữ ngăn em , cô cô mang thai."
Tạm dừng một chút, tiếp: "Cô đứa trẻ là của ?"
Nói xong tủi Lục Nghị Thần.
Lục Nghị Thần xong lời , trái là thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó đem mặt La Tiếu đến mặt : "Tiếu Bảo, tình hình của em mà, cho dù cuộc phẫu thuật , em tin ?"
Anh chằm chằm mắt La Tiếu, cô đang nghĩ như thế nào?
La Tiếu tủi : "Dĩ nhiên em , nếu em sẽ bình tĩnh hòa nhã ở chỗ chuyện với , nhưng mà nếu cô gái dám như , chắc chắn là các từng tiếp xúc qua.
Nếu , tại cô dám tìm đến em?"
Lục Nghị Thần xong lời cô , gật đầu bày tỏ đồng ý, đồng thời trong đầu cũng nhớ những tiếp xúc gần đây, ồ , phụ nữ.
Nghĩ trong lòng, c.h.ế.t tiệt là ai việc gì tự tìm phiền phức, chọc giận họ, còn lấy loại chuyện khiến buồn nôn, thật là tìm c.h.ế.t