Bà cụ xong lời của La Tiếu càng cảm thấy cam lòng, nghĩ rằng bà lớn từng tuổi , thế mà vẫn một phụ nữ trẻ tuổi lên giọng quở trách, thật là mất mặt.
Vừa mở miệng mắng : "Lớn lên trông giống yêu tinh thế , cô chẳng thứ gì, còn trách móc , cô mơ ."
lúc , Lục Nghị Thần cùng con trai và con dâu của bà cụ bước .
Lục Nghị Thần thấy thì cả mặt tối sầm : "Im miệng, ai cho bà cái quyền mắng nhiếc vợ của như ?"
Lục Nghị Thần lạnh lùng với bà cụ: "Xin ngay!"
Bà khí thế của cho sợ hãi đành miễn cưỡng trả lời: " sai , ."
La Tiếu Lục Nghị Thần: "Sao đến đây ?"
Lục Nghị Thần đến bên La Tiếu trả lời: "Anh mà đến thì đợi em bắt nạt ?"
La Tiếu khóe miệng co giật: "Thì là vì sợ bận, em nghĩ cũng chẳng chuyện gì lớn, qua đó giải quyết một chút là xong, ngờ đụng một bà cụ cậy lớn tuổi mà lên mặt."
Bà cụ ở phía đối diện hồn trở , mở miệng mỉa mai: "Ô, bảo mà, cứ mở miệng là cảnh sát cảnh sát, thì là quen ở bên trong ngành."
La Tiếu trợn tròn mắt: "Bà cụ , đừng ăn lung tung, bây giờ thể kiện bà tội vu khống, đừng tưởng là chỉ hù dọa bà thôi."
Hai vợ chồng bên cạnh bà cụ chút lo lắng, con trai hỏi: "Mẹ, rốt cuộc là chuyện gì thế?"
Bà cụ đó bộ đồng phục cảnh sát của Lục Nghị Thần dọa cho trong lòng chút sợ hãi, nhưng nghĩ đến vẫn còn con trai và con dâu ở bên cạnh, gan to hơn, chỉ tay La Tiếu mách tội: "Hôm qua con gái của cô đ.á.n.h Bằng Bằng và Lượng Lượng."
La Tiếu bà mà trực tiếp sang cặp vợ chồng : "Điều thì thừa nhận, hôm qua đúng là con gái của xảy ẩu đả với hai đứa nhỏ nhà chị, tại đây cũng xin mặt con bé một tiếng xin .
điều mà ở đây là con gái của sẽ vô duyên vô cớ đ.á.n.h , bây giờ hai thể gọi bọn trẻ đến và hỏi thì sẽ tại con gái của đ.á.n.h chúng.
Đem sự tình rõ hết chúng chuyện, ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1446.html.]
Đôi vợ chồng ngược giống như bà cụ, cứ mãi chịu giảng đạo lý.
Vậy là cô giáo gọi mấy đứa trẻ đến.
Nghiên Nghiên đến liền chạy tới bên La Tiếu ríu rít: "Mẹ ơi, vẫn là con thông minh, báo cho cha một tiếng."
La Tiếu nhỏ giọng hỏi: "Con báo với cha khi nào thế?"
Nghiên Nghiên rộ lên: "Lúc thấy bà cụ tìm giáo viên ạ, thế là con chuồn ngoài ngay, chạy đến buồng điện thoại công cộng ở cổng lớn gọi điện luôn cho cha."
Sau đó thấy định điều gì đó, nhanh chóng bổ sung thêm một câu: "Con nghĩ là cô giáo nhất định sẽ thông báo cho , cho nên mới gọi điện cho ạ."
La Tiếu hướng về phía cô giáo hỏi: "Có bây giờ chúng nên gọi hết tất cả những mặt ngày hôm qua đây kể bộ câu chuyện, để hiểu rõ rốt cuộc xảy chuyện gì ?"
Một lúc , cặp vợ chồng từ lời kể của hai đứa con cũng đại khái chuyện gì xảy , cũng hiểu rằng nếu như truy cứu trách nhiệm thì hai đứa con trai của họ mới là nên chịu trách nhiệm chính.
Mẹ của hai đứa trẻ bên bước lên phía : "Chào chị, tên là Mộc Dung, là của Bằng Bằng và Lượng Lượng, sự tình xảy ngày hôm qua chúng cũng hầu như hiểu hết , trách nhiệm là ở hai đứa con trai nhỏ nhà chúng , xin chị, hôm nay lãng phí thời gian của ."
La Tiếu nhẹ giọng : " nghĩ vẫn nên đem hết chuyện của ngày hôm qua kể , để đều hiểu, đặc biệt là bà cụ , để bà chuyện rốt cuộc là ai sai, cứ đòi tiền, khác thì mắng nhiếc, phỉ báng, chúng chả họ hàng nhà thiết gì với bà , cũng trách nhiệm chịu đựng tính cách của bà cụ ."
Bà còn tiếp, nhưng con trai kéo , thì thầm bên tai cảnh cáo: "Nếu như còn loạn thì cũng cần sống cùng với bọn con nữa."
Bà cụ bấy giờ mới chịu an tĩnh.
Thế là mấy đứa nhỏ đem hết chuyện của ngày hôm qua kể một , hai đứa trẻ gây chuyện xem cũng khá sợ cha, một câu dối cũng chả dám , dáng vẻ cũng dám giống như hôm qua ngạo mạn phách lối nữa.
Sự việc rõ ràng , sự đe dọa của con trai bà cụ cũng dám gây sự nữa.
La Tiếu bảo Nghiên Nghiên bước lên xin hai đứa trẻ, dù thì đ.á.n.h cũng là đúng, hai kẻ gây chuyện xin Nghiên Nghiên và bắt nạt là Kỳ Quân Thụy, hứa rằng sẽ đền bàn cờ chúng hỏng ngày hôm qua.