Ngày hôm , La Tiếu và Lục Nghị Thần rời khỏi giường từ sớm.
Sau khi rửa mặt xong, họ chào tạm biệt hai vợ chồng Chương Tràng Trưởng và cửa.
Cô lấy lễ vật chuẩn xe , đưa Lục Nghị Thần đến phần mộ của bà nội La. Dọc đường họ thấy ít đồng việc từ sáng sớm, La Tiếu đều chào hỏi và giới thiệu Lục Nghị Thần với từng .
Tới mộ bà nội La, thấy ngôi mộ dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, trong lòng cô thấy ấm áp và cảm kích.
Sau khi dọn lễ vật xong, La Tiếu mở lời: "Bà nội La, con đến thăm bà đây, đây là chồng con, Lục Nghị Thần."
Lục Nghị Thần xong lời giới thiệu của La Tiếu thì cảm thấy chỗ nào đúng, cảm giác hình như bà nội La gì đó kì lạ.
khi nghĩ , dù cũng là bà nội ruột, khi thế của xong thì cô thể tránh sẽ ích kỷ oán trách nhà họ La. Người nuôi lớn ruột của La Thiên Minh cũng là bà nội cô, nếu vợ chồng La Thiên Minh và vợ chồng nhà họ Triệu thì cô vốn cần chịu nhiều tội như , trong lòng oán hận cũng là bình thường.
Cho nên cũng truy tìm đến cùng nữa.
Lục Nghị Thần cũng lên tiếng: "Bà nội La, con là Lục Nghị Thần, là chồng của Tiếu Tiếu, cảm ơn bà nuôi lớn Tiếu Tiếu, bây giờ cô vĩ đại, đạt tới một độ cao mà khác thể theo kịp, xin bà yên tâm, con sẽ chăm sóc cô thật ."
Sau đó cúi đầu thật sâu, tới một nơi xa hơn một chút.
La Tiếu lải nhải một lúc lâu, thắp hương và dọn dẹp phần mộ của lúc, xong mới với Lục Nghị Thần ở xa xa: "Anh Thần, thôi."
Hai cùng trở về đường, rằng trong nông trường hiện giờ đều đang bàn tán về vợ chồng bọn họ.
Những thấy Lục Nghị Thần đều nhanh chóng khen thành hoa: "Mọi thấy , trai đó thật sự , vóc dáng cao , còn trông trai nữa, trông xứng với La Tiếu."
"Vừa điều kiện trong nhà , lái xe về đây đấy."
"Bà cụ La yêu thương La Tiếu vô ích , ít nhất còn trở về cúng bái, mỗi như đều để một khoản tiền lớn để giúp đỡ chăm sóc mộ của bà cụ La, tới giỗ thì lễ vật."
"Đứa nhỏ La Tiếu cũng là một đứa ơn, còn hơn con cháu của nhà họ La nhiều."
"Vợ chồng La Thiên Minh cũng thứ gì, nhưng mà bọn họ cũng coi như hưởng phúc , trở về thành phố đuổi La Tiếu ngoài, sợ là bây giờ hối hận đến xanh ruột ."
"Cũng hẳn, là thì ai , đây đều là phận, bọn họ phận hưởng cái phúc , cho nên mới đuổi một đứa con gái năng lực như ngoài."
"Lời cũng sai, nếu đừng chuyện tuyệt tình đó thì cũng thơm lây một chút. Đáng tiếc hai đó , phúc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1325.html.]
Hai trở bộ phận thực địa, Chương Tràng Trưởng : "Về nhà , thím xong bữa sáng cho các cháu ."
La Tiếu bảo Lục Nghị Thần chuyển mấy thứ gì đó từ xe xuống : "Tràng Trưởng, phiền chú phân chia mấy thứ cho trong nông trường, đây là một chút tấm lòng của con."
Chương Tràng Trưởng thấy bọn họ chuyển đồ xuống , cũng gì cho : "Con bé , con mua nhiều đồ như thế? Tốn hết bao nhiêu tiền ?"
La Tiếu : "Tràng Trưởng, cháu đến đây cũng dễ dàng gì, lúc cháu trở về đều xe, một con cũng đem bao nhiêu đồ cả. Lần lái xe về nên đem nhiều, phiền chú phân chia cho nhé."
Sau khi đặt hết đồ đạc xe xuống : "Chúng hãy về ăn cơm ."
Đây là đồ cô cố ý chuẩn cho Chương Tràng Trưởng, bên trong rượu khói và thực phẩm dinh dưỡng.
Lục Nghị Thần nhận lấy mấy thứ trong tay cô, kéo cô trở về.
Ở phía xa một vài vợ nhỏ, đều hâm mộ, mở miệng: "Người thành phố phóng khoáng rộng rãi như thế mà, một con đường bằng mà còn lôi kéo tay , đúng là hổ."
Bên cạnh nổi: "Cô ăn nho thì nho chua ."
Mọi nở nụ , phụ nữ tức giận : "Rõ ràng là đồi phong bại tục."
Một nhóm cô vợ bên cạnh lười với cô , đều nghĩ thầm rằng: "Hâm mộ thì cứ việc thẳng, còn thế nào cũng gán tội danh cho , vịt c.h.ế.t còn mạnh miệng."
La Tiếu mang đồ đạc trở nhà họ Chương, thím Chương thấy bọn họ trở về thì : "Mau nhà ăn cơm ."
La Tiếu đặt mấy thứ đồ xuống: "Thím, thím nhận mấy thứ nhé."
Thím Chương thấy vội vàng xua tay: "Không , nhận , tối hôm qua cháu để một túi đồ ăn , nay còn đem đồ đạc khác tới nữa."
La Tiếu : "Thím, nhiều năm như , hai vẫn giúp con chăm sóc mộ bà nội La, con thật sự cảm kích, đây là một chút tâm ý của con, nếu thím nhận thì con thể hổ mà đến nhà phiền nữa ạ."
Lời cho thím Chương phản bác , nhưng trong lòng hài lòng, bà : "Được , thím sẽ mặt dày nhận lấy. Cháu yên tâm, ngày nào thím và chú cháu còn ở nông trường thì chắc chắn sẽ chăm sóc cho phần mộ bà nội con."