Chương Tràng Trưởng đưa bọn họ nhà chính, đưa nước cho bọn họ, đó mới bắt đầu xuống chuyện.
La Tiếu chỉ vài câu dậy phòng bếp: "Thím, cháu đến giúp thím."
"Cháu cứ lên nhà chính nghỉ ngơi , xe một ngày , mệt lắm."
"Không , nhặt rau cũng mệt mỏi gì."
Không bao lâu cơm xong, La Tiếu giúp đỡ đưa đồ ăn lên nhà chính.
Lúc , ngoài cửa lớn chuyện, họ lập tức thấy mấy đứa nhóc bưng đồ ăn trong tay đến, một đứa bé nam khá lớn lên tiếng : "Bà nội Chương, đây là đồ ăn trong nhà đưa tới thêm cho cô ô tô ."
La Tiếu thấy đứa bé ăn chất phác, sân với mấy đứa nhỏ: "Chuyển lời cảm ơn của cô đến nhà của cháu."
Sau đó lấy một nắm chocolate trong túi từ đống hành lý mang tới cho từng đứa nhóc: "Mời các cháu ăn chocolate."
Có một bạn nhỏ theo trai tới đưa đồ ăn, ngẩng đầu với La Tiếu: "Cô ơi, cô đừng đau lòng nữa, bà nội cháu nếu c.h.ế.t thì sẽ biến thành ngôi , sẽ ở bầu trời chúng ."
La Tiếu đưa tay sờ sờ đầu bé: "Được, cô đau lòng nữa, cảm ơn cháu an ủi cô."
Cậu nhóc ngẩng đầu lên, hai mắt sáng rực: "Cô, nhưng trong mắt cô nước mắt kìa."
La Tiếu ngẩng đầu lên, đưa tay lau nước mắt trong hốc mắt: "Được , còn nữa, ông nội Viên là hào sảng như thế sẽ thích quỷ thích ."
Lục Nghị Thần thấy lời vợ xong, đau lòng nên cho . Cảm tình hai bên giữa cô và ông cụ Viên và ông cụ Dương, sợ là khác thể hiểu , bởi vì tự trải qua.
Anh chỉ thể yên lặng bước đến bên cạnh cô, đưa tay cầm tay cô, để cho cô vẫn luôn ở bên cạnh cô.
Thím chương bưng bộ đồ ăn bọn nhóc đưa tới lên bàn nhà , bọn nhóc cầm chén đĩa đựng chocolate do La Tiếu cho chạy .
Sau khi ăn cơm tối xong, cô định giúp đỡ thu dọn chén đĩa phòng bếp, dù cái gì thì thím Chương cũng để cho La Tiếu giúp đỡ, đẩy cô khỏi phòng bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1324.html.]
Sau đó bà nhà lấy một tấm trải giường mới, vỏ chăn, bao gối đến căn phòng bên cạnh giúp bọn họ: "Đêm nay hai cháu cứ ngủ trong phòng , trong phích nước nóng nước ấm, nếu mệt thì rửa mặt nghỉ ngơi sớm một chút."
La Tiếu liên tục cảm ơn, lúc mới cùng Lục Nghị Thần phòng. Lục Nghị Thần cầm chậu , múc nước giếng trong sân về phòng.
La Tiếu thấy thứ trong phòng đều mới, nghĩ rằng đây là đồ kết hôn mà nhà Tràng Trưởng chuẩn cho con dùng .
Rửa mặt sơ qua một chút, La Tiếu lên về phía Lục Nghị Thần: "Có WC ở sân ?"
Lục Nghị Thần dậy giữ chặt cô: "Anh với em."
La Tiếu định lắc đầu thì chợt thấy Lục Nghị Thần : "Trước đó , nó ở , đưa em qua đó."
WC nhà ở nơi chẳng phân biệt nam nữ, đều xài chung với , cho nên Lục Nghị Thần đợi La Tiếu từ chối thì kéo khỏi cửa.
Đi qua ba bức tường, tới sân , phía vốn là đất trồng rau, hiện tại sắp thu hoạch , họ thấy tiếng truyền đến từ bên : "Thụy Hồng, em thể lấy những thứ để cho con kết hôn đấy hả?"
"Ai, bọn họ từ thành phố xa xôi đến đây, dù cũng cho nhà sống thoải mái chút. Dù cuối năm bọn chúng cũng mới kết hôn, cùng lắm thì chúng dùng bộ , đó em sẽ mua một bộ khác cho bọn chúng nữa, chúng còn dùng qua những thứ như thế mà."
"Anh hiểu , mấy năm nay để em theo chịu khổ ."
"Nói cái gì đấy, nhà nào mà sống như thế , em thấy đủ ."
La Tiếu xong trong lòng thấy lo lắng, cô nghĩ rằng khi trở về thành phố thì sẽ nhờ mua mấy bộ vật dụng giường cho họ, cũng tính là một phần tấm lòng của .