Buổi trưa lúc ăn cơm, La Tiếu mới mà Miêu Sảng gả mà là Kiều Dục.
Nghĩ thầm thế giới thật nhỏ.
Thật hai trò chuyện với vui vẻ, giống như hồi học lúc , khi La Tiếu bây giờ là của năm đứa nhỏ, Miêu Sảng hoảng sợ thiếu chút nữa rớt cằm xuống đất.
Chuyện năm đứa nhỏ, lãnh đạo cùng mấy giáo sư lớn tuổi bên đại học y phía Bắc bên cũng , nhưng truyền ngoài, dù cũng là chuyện nhà La Tiếu, nếu như quang minh chính đại thì , nhưng đây hộ khẩu, rõ giấy tờ chứng minh m.a.n.g t.h.a.i hợp pháp.
Hai ăn cơm xong, La Tiếu : "Lát nữa Quý Lâm sẽ tới, ba chúng cùng gặp mặt."
Miêu Sảng xoay một vòng, chút kích động khoa tay múa chân : " , Quý Lâm, gặp cô mấy năm nay ."
Thời gian vội vã trôi qua, khai giảng hai tuần, bọn nhỏ cũng dần thích ứng tiết tấu.
La Tiếu thưởng cho bọn nhỏ, quyết định chủ nhật tuần sẽ dẫn mấy đứa nhóc đến vườn thú chơi.
Bọn nhỏ xong cũng vui vẻ, luôn trông chờ ngày chủ nhật đến.
Lúc La Tiếu rảnh rỗi, sẽ đưa bọn nhỏ đến nhà trẻ, giáo viên cũng phản hồi năng lực thích ứng của mấy đứa , hơn nữa cũng tinh thần trọng nghĩa, đôi khi còn dẫn các nguyên tắc thực tế, trở thành cây cho lớp
Chuyện , La Tiếu yên tâm.
Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt sẽ tiếp tục học lớp ngoại khóa, hiện tại bọn nhỏ đang học đàn dương cầm, đàn violon lớp năm, giáo viên mà cả La Húc Ngôn giới thiệu, hai đều bọn nhỏ thiên phú trong âm nhạc.
Hơn nữa hiện tại bọn nhỏ cũng thể tự nhạc phổ, căn bản cần nhờ khác, sáng một tiếng, tối nửa tiếng luyện đàn dương cầm cùng violin.
Lục Nghị Thần liên lạc với một lớp võ thuật, cách xa chỗ học, hai đứa nhỏ cũng phản đối, bản nghĩ cũng cần học võ, vì ý kiến khác.
Cuộc sống khi về nước, coi như cũng quỹ đạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1302.html.]
Hôm nay lên lớp xong mới trở phòng việc, chợt bên tiếng hò hét ồn ào, vốn dĩ nghĩ một lát nữa bảo vệ trường học sẽ tới, nhưng ngờ phụ nữ đó ngày càng lớn tiếng hơn.
La Tiếu bên cửa sổ xuống, nhưng quá nhanh, mơ hồ rõ, chỉ cái gì nhà ở, lương tâm.
Mười mấy phút nhanh chóng trôi qua, phụ nữ đó vẫn , bảo vệ trường học vài tiến lên nắm lấy tay lôi , nhưng bà lập tức la lên: "Xàm sỡ."
La Tiếu tựa bên cửa sổ xuống, Miêu Sảng chạy : "Người đàn bà vì căn nhà, thật đúng là dám thứ."
La Tiếu nhíu mày hỏi: "Nói một chút, tổ tông nhà ai ."
Miêu Sảng mở bình giữ ấm tay, uống một hớp, mới lên tiếng: "Mẹ vợ của giáo sư Cao Vũ Bình ở phòng việc đối diện."
La Tiếu nhăn mày: "Mẹ vợ?"
Miêu Sảng thời gian một chút: "Đi thôi, ăn cơm, , bà cụ Tiền đó là lý, sống ở con hẻm hỗn tạp chỗ nhà họ Kiều, nơi đó nổi tiếng."
Hai cùng ngoài, La Tiếu từ chỗ Miêu Sảng lý do tại bà cụ tới quậy trường học.
Trong nhà ba nữ hai nam, con trai lớn kết hôn là dùng tiền sính lễ của con gái lớn cùng con gái thứ, bởi vì nhà của bà ở chỗ đó, nên cả gia đình chen chúc chui cùng một chỗ.
Mọi kéo vài tấm rèm, thêm mấy cái sàng thấp, điều kiện vô cùng tệ.
Cho nên năm đó khi con gái lớn cùng con gái thứ lấy chồng, trắng là trả giá cao mua , bà cầm tiền liền nửa phân đồ cưới cũng đưa, giống như ép bán con gái, tay gả .
Tiền sính lễ của hai đứa con gái ngoại trừ mua một vợ cho con trai lớn, bỏ thêm một ít, liền mua một căn nhà đối diện chỗ cũ, chuẩn nhà cưới cho con trai lớn, khi đó hôn lễ vô cùng náo nhiệt.
Con gái nhỏ lớn lên cũng tệ, đầu óc cũng thông minh, sợ bản giống như hai chị cha đổi lấy tiền sính lễ, nên lập tức tìm đối tượng, nọ chính là giáo sư Cao của chúng .
Năm đó vợ của giáo sư Cao cũng mất, chỉ để một cô con gái nhỏ, chẳng bằng cách nào mà con gái nhỏ việc , cũng rõ đối phương dùng biện pháp gì, mà đến khi kết hôn thì bà cụ mới chuyện.