Steven đến sờ tóc Emma: "Đừng chơi nữa cục cưng, chúng ."
Khiến La Tiếu nở nụ : "Bao giờ mới ăn kẹo mừng của hai , nếu như khi về nước, các thể thanh toán tiền vé máy bay để ."
Mặt Emma ngay lập tức đỏ lên: "Ai bọn kết hôn?"
La Tiếu thấy dáng vẻ vịt c.h.ế.t còn cứng miệng của cô : "Được, nếu như thích Steven, đây yên tâm , chút nữa sẽ giới thiệu cho cô bạn cùng phòng của , cô vẫn luôn Steven trai, nhưng mà cơ hội quen."
Emma tủi bĩu môi : "La, thật sự quá hư ."
La Tiếu như Emma: "Vậy rốt cuộc giới thiệu cho Steven ?"
Emma nhận lấy thịt kho bác gái họ Dung đưa, xoay kéo Steven ngoài: "Cậu đừng mơ."
Ở phía La Tiếu ha ha ha lên, hai một đẩy một kéo , thật là chậm chạp.
Giáo sư Wilson mang theo một phần thịt kho của bản tới, giơ ngón tay cái với La Tiếu: "Cách của em ."
La Tiếu : " Giáo sư, thầy cũng ?"
Giáo sư Wilson hai đang chạy đến bên chiếc xe: "Nếu như em đẩy, thầy đoán rằng bọn họ vẫn kéo dài một thời gian nữa."
La Tiếu đuổi kịp xe thì vẫy tay với Steven và Emma, nới với giáo sư: "Nếu như khi em về nước thể uống rượu mừng của bọn họ thì ."
Giáo sư Wilson xong lời La Tiếu , khóe miệng chứa ý : "Vốn dĩ hai nhà bọn họ mấy đời, lớn nhà hai họ sớm ý thông gia, em đây là đang giúp họ một việc lớn."
Nói xong, tạm biệt lên xe.
Nhìn ba chiếc xe cùng rời , lúc mới thu ánh mắt.
Nhìn Trương Cảnh và Hà Nhụy bên cạnh: "Hai về nước xong sẽ kết hôn luôn , Hà Nhụy vẫn còn học nửa học kỳ nữa đây?"
Hà Nhụy : " về nước kết hôn , đến lúc đó tham gia bảo vệ luận văn."
Lúc bọn họ , bác gái họ Dung từ trong phòng chạy : "Những thứ hai mang theo , tất cả đều là rau ngâm và nấm bolognese bác tự , các cháu mang về cho đỡ thèm.
Bọn bác về nước , các cháu nếu như ăn món Trung Quốc của chúng thì qua đây. Bác cho các cháu ăn, ở bên ngoài dễ dàng, quen chính là duyên, ngàn vạn đừng khách sáo."
La Tiếu cũng : " , quen chính là duyên, nếu hai thời gian thì hãy đến đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1278.html.]
Tiễn bọn họ về trong nhà, Hạ Sơn Mai đang rửa bát với Mary và Hanna ở trong bếp, Hạ Sơn Mai đang dùng tiếng Mỹ sứt sẹo để chuyện với Mary và Hanna, La Tiếu lên, thể tiến lên một bước là .
La Tiếu tới, cũng tham gia đội ngũ dọn dẹp, dành cho Hạ Sơn Mai một ánh mắt khích lệ.
Bọn họ rời , La Tiếu mới hỏi: "Tại bà cụ Kiều đến ạ?"
Bác gái họ Dung : "Kiều Hoa đưa theo công tác, ở Boston."
La Tiếu xong : "Anh thật hiếu, khá ."
Bác gái họ Dung đang bóc vỏ cam cho mấy đứa trẻ, : "Chúng đều may mắn, bà và con trai chuyện với , may mà còn cháu trai để nương tựa, hiếu thảo với bà , mà hai bác con trai, các cháu."
La Tiếu vỗ vai bác gái họ Dung: "Mấy năm nay hai bác vất vả ."
Bác gái họ Dung : "Đừng như , nếu Nghị Thần đón hai bác đến thủ đô, bây giờ hai bác là cái gì, dám nghĩ đến nữa."
La Tiếu ôm bác gái họ Dung: "Cho nên chúng ai cũng rời khỏi ai, chính là một nhà."
Nhìn năm đứa nhóc, thêm: "Hai chăm sóc bọn trẻ, tương lai để bọn trẻ nuôi hai khi về già, đương nhiên cháu và Nghị Thần là lực lượng chính."
lúc bác trai họ Dung từ vườn trở , những lời của La Tiếu, đột nhiên trong mắt liền ướt, trong lòng ông hiểu rõ, hai vợ chồng Nghị Thần thực sự đối với bọn họ , họ cũng từng lo lắng về vấn đề dưỡng lão , nhưng mà chính tai thấy La Tiếu như , trong lòng ấm áp.
Họ hàng ở quê chỉ quan tâm đến tài sản của họ, cũng thật lòng đối xử với họ, nhưng ở đây giống, Nghị Thần và La Tiếu thực sự đối với họ, thật sự tôn trọng bọn họ như bề .
Mặc dù bây giờ bọn họ theo đến nước ngoài, là vì mấy đứa trẻ, nhưng bọn họ cũng sẽ những khác.
Lại bọn họ thể cùng đến nước ngoài, xem thế giới bên ngoài, còn học một ít ngoại ngữ, tương lai về Thường Châu thăm nhà thể khoe khoang lâu, con trai thấy, cũng sẽ yên tâm .
Điều chỉnh cảm xúc của bản xong, : "Năm nay lạnh hơn năm ngoái, buổi tối nhà kính phía đều che rèm rơm."
La Tiếu xem: "Rất nhanh là tháng mười một , đến cũng bình thường, cháu và Hạ Thanh sẽ cất những tấm rèm rơm đó , bác cũng đừng leo lên leo xuống, nếu bọn cháu yên tâm."
Bác gái họ Dung ở một bên cũng phụ họa : "Chuyện ông La Tiếu , đỡ khiến lo lắng."