Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1247
Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:03:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Đạo Nhân xua tay: "Bạn già, bạn già, già mới bầu bạn cùng , con bây giờ cảm thấy, nhưng chung quy một ngày nào đó sẽ già , con cháu đều gia đình và sự nghiệp riêng, thời gian để cả ngày bồi bên con.
Tranh thủ lúc tuổi còn quá lớn, lớn lên cũng tồi, tìm một tâm đầu ý hợp cho bản , những năm con vất cả ."
Châu Quế Phương rằng đây là bạn già của mượn rượu để những lời trong lòng, vì bà ngắt lời ông , đợi khi cũng kha khá , lúc mới đến bên cạnh bạn già, với mấy tiểu bối: "Ông uống cũng khá nhiều , đỡ ông về phòng nghỉ ngơi , Hạo Thiên, những lời cha con đều lý, bản con tự suy nghĩ cẩn thận."
La Hạo Thiên chỉ đành : "Con , để cha phòng nghỉ ngơi ."
Châu Quế Phương thấy liền thu, với những trong phòng khách: "Mọi cũng nghỉ ngơi sớm ."
La Húc Ngôn và La Tư Viễn bước tới đỡ ông nội, dìu ông về phòng lấy nước để lau rửa cho ông , thu xếp thỏa xong mới .
La Húc Viễn thấy cả và tư , cũng : "Cha, chúng con cũng cách nghĩ giống với ông nội và bà nội, nếu như gặp thích hợp, nhân phẩm cũng tệ, liền tiến thêm một bước về ."
La Tiếu lão cha nhà dễ chịu, vì cô dậy: "Được , cha , thời gian còn sớm nữa, đều nghỉ nơi hết ."
Vốn dĩ nghĩ để Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt đến phòng khác để nghỉ ngơi, nhưng cái gì hai đứa cũng đều , cái giường lớn lắm, bảy cùng ngủ, thật là chen chúc giống như cá mòi.
Không còn cách nào khác, chỉ đành ngủ nghiêng, đợi khi năm đứa con ngủ say, hai mới kê gối chặn bên , trực tiếp tiến gian, quả thực duỗi chân cũng .
Lục Nghị Thần lâu gian, thấy trong kho chứa lương thực, rau quả: "Không ngờ trữ nhiều lương thực, rau củ như ."
La Tiếu chỉ chỉ bên trong mỉm : "Còn thịt, trứng, cá, d.ư.ợ.c liệu và mà em để trong đó."
Lục Nghị Thần La Tiếu: "Để mãi như sẽ xảy vấn đề gì chứ?"
"Sẽ , lúc qua với , cái kho chức năng giữ tươi, để thời gian dài cũng sẽ biến chất."
"Thực sự là kỳ diệu, bằng sẽ thật đáng tiếc nếu lãng phí nhiều đồ như ."
"Đợi em trở về Trung Quốc, chúng tìm một nơi để quyên tặng ngoài ."
" vị của đồ vật trong gian khác với vị bên ngoài, vẫn là nên thận trọng một chút mới ."
"Không , nguyên liệu thực phẩm trong gian cũng hơn bên ngoài, ăn trong thời gian dài mới thể phát huy tác dụng điều dưỡng cơ thể, nếu chỉ ăn trong một đoạn thời gian thì hiệu quả lớn, đương nhiên chắc chắn là ích với cơ thể hơn các nguyên liệu thực phẩm bên ngoài."
"Được, gặp cơ hội thích hợp , nhưng điều kiện tiên quyết là bảo vệ chính ."
La Tiếu nghĩ đến cuộc điện thoại của Bành Minh Đống lúc . Năm lên Nhất Phẩm kiếm chuyện, cách vài năm quên mất giáo huấn lúc mà chăm chăm Nhất Phẩm. Kết quả bao lâu mấy đó liền đến cửa một nào nữa.
La Tiếu đều quên hết những chuyện đó , tủm tỉm Lục Nghị Thần: "Năm lên Nhất Phẩm kiếm chuyện, là giúp em xử lý ?"
Lục Nghị Thần cũng : "Em xem."
"Anh Thần, cảm ơn ."
"Cảm ơn cái gì, chuyện của em chính là chuyện của , việc khác cũng thể giúp em. Chuyện thể tích cực chủ động biểu hiện, bằng đều sắp trở thành vật trang trí ."
"Ai , đồ trang trí nào trai như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1247.html.]
Tình hình hai lúc đúng, càng chuyện càng dựa gần , Lục Nghị Thần trực tiếp ôm lấy cô, La Tiếu vòng tay qua cổ , hai chân cô còn vòng quanh eo , đây thực là cái mạng mà.
Nhanh chóng bế phòng ngủ của lầu trúc, mỗi tự những lời âu yếm động tình nhất, nối tiếp theo đó là mấy trận vận động say sưa nhễ nhại, lúc mới âu yếm ôm chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , cả hai rời gian sớm vì sợ bọn trẻ sẽ thấy hai khi thức dậy.
Lục Nghị Thần mặc quần áo chuẩn ngoài xúc tuyết, La Tiếu : "Ăn sáng xong, chúng dẫn bọn trẻ đến quảng trường nhỏ đối diện chơi ném tuyết, đó đến nhà họ Viên."
Rút bài học, gọi điện cho nhà họ Viên bên đó, bằng e là những kiểu câu như 'Mọi khi nào về đây, tại gọi điện thoại '.
Tuyết ngừng, điều đêm qua tuyết rơi nhiều, tuyết trong sân nếu đông nhiều sức lực thì e là thể xúc hết trong một sớm một chiều.
Ăn sáng xong, lớn nhỏ trong nhà cùng bắt đầu lên đường, nhân lúc trời nắng liền tới một quảng trường nhỏ cách đó xa, hai vợ chồng già nhà họ La và ông nội La Hạo Thiên nhiệm vụ dắt bọn nhỏ chơi đạp tuyết bên , những còn đều tham gia ném tuyết.
Bất kể là lớn trẻ em, đều vui vẻ chơi đùa, mãi đến khi Châu Quế Phương kêu ở về nhà, lúc mới dừng .
kêu a, mặc dù nắng , nhưng mấy đứa trẻ nhỏ thể ngoài quá lâu, nếu sẽ cảm lạnh. Nếu như bà kêu, e là còn chơi đến lúc nào nữa, thật sự là khiến bà phát sầu mà.
Kỳ thật chính là ông nội, bà nội ở đây, chắc chăn đến giờ sẽ kêu bọn họ về nhà, cho nên mới quan tâm thời gian, nhưng khiến bà nội lo c.h.ế.t , những trẻ tuổi a, thật là một ai khiến yên tâm cả.
Vì , đường về, bà nội cho một lớp dạy giáo d.ụ.c con cái và truyền đạt nhiều kinh nghiệm giáo d.ụ.c con cái, chỉ sợ những chuyện mà điều chỉnh, chăm sóc đám cháu chắt.
Mọi bà cằn nhằn mà trong lòng ấm áp, nếu con cháu của nhà thì ai mà thèm nhắc nhở , một nhà trò chuyện, vui vẻ về nhà.
Những đang tán gẫu trong quầy bán quà vặt của nhà họ Tôn thấy, cũng ít chào hỏi nhà họ La: "Ông La, đây là cái gì ?"
La Đạo Nhân nở nụ : "Đến quảng trường nhỏ chơi một lát."
La Húc Viễn và những khác cũng dừng , lấy t.h.u.ố.c lá trong túi , chia cho mỗi một điếu, hâm mộ : "Ông La, bọn trẻ của nhà mấy thật triển vọng. Nhìn điếu t.h.u.ố.c , chúng bình thường mua nổi để mà hút."
Ai chẳng khác khen con , hàn huyên vài vâu, lúc mới về nhà.
Sau khi cho bọn trẻ uống nước đường gừng, lúc mới thu dọn đồ đạc đến nhà họ Viên.
Đang đường thì nhận điện thoại của Viên Gia Ninh, bọn họ đến nơi , còn trong những ngày tuyết rơi đường trơn trượt, để bọn họ lái xe chú ý an .
Còn thần thần bí bí là với cô một bí mật, La Tiếu cần nghĩ cũng , chắc hẳn là cô đang mang thai, bằng còn thể cái bí mật gì.
Khi đến nhà họ Viên, trong nháy mắt mấy chục đồng loạt , tất cả đều chạy để bế mấy đứa trẻ, ngược một ai qua xách đồ, La Tiếu ở đằng hô lớn: "Mọi thật là quá đáng đó."
Tất cả những cùng bọn trẻ đến cổng đều bật .