Bác gái họ Dung ôm Tiểu Duệ, bác trai họ Dung ôm Tiểu Dục, La Tiếu ôm Tiểu Diệp, bà cụ Kiều và Kiều Hoa dắt tay Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, cả nhóm xếp hàng để lên máy bay.
La Tiếu gọi điện cho Lục Nghị Thần: "Anh Thần, đến giờ lên máy bay ."
"Được , dọn dẹp viện Nhị Tiến , tiết lộ cho trong nhà tin em và sẽ trở về. Nếu họ thấy , sẽ vui mừng."
"Vâng, cho họ một bất ngờ."
"Vậy ngày mai chúng gặp , nhớ em."
"Được , ngày mai gặp, em cũng nhớ , nhớ."
Đôi mắt của cô tiếp viên sáng lên khi thấy ba nhóc sinh ba, thật trùng hợp, nhóm tiếp viên chính là nhóm tiếp viên bay về Trung Quốc .
La Tiếu : "Xin chào, chúng gặp ."
Hai cô tiếp viên tươi đáp : "Xin chào, hân hạnh phục vụ quý khách."
Khi máy bay cất cánh, những tòa nhà bên ngày càng nhỏ và máy bay càng lúc càng cao, Nghiên Nghiên : "Mẹ ơi, con thực sự vui khi gặp các chị em, con sớm nhớ họ ."
La Tiếu : "Lần chúng ở lâu hơn một chút, các con thể chơi với vài ngày."
Nguyệt Nguyệt thấy lời đó, ló đầu : "Mẹ, chúng ở bao lâu?"
La Tiếu hỏi ngược : "Con ở bao lâu?"
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt , Nguyệt Nguyệt thử hỏi: "Có thể Tết Nguyên Tiêu mới trở về Boston ạ?"
La Tiếu đó bác gái gái họ Dung , cháu trai gọi điện thoại đến với hai cô con gái, ngày mười lăm ở thủ đô lễ hội, nếu hai đứa thể ở đó thì , thể cùng chơi.
La Tiếu trả lời ngay, mà theo dõi sự đổi biểu hiện của hai cô con gái, ngay lúc bọn chúng cho rằng bọn chúng đồng ý, La Tiếu cất tiếng : "Được, chúng đợi qua Tết nguyên tiêu mới ."
Khi cả hai nhận câu trả lời khẳng định từ , vui mừng khôn xiết và cùng hoan hô: "Cảm ơn , là tuyệt vời nhất."
La Tiếu một động tác im lặng, hai đứa mới chút ngượng ngùng xuống.
Sau khi Lục Nghị Thần trả lời điện thoại, chuẩn rời khỏi văn phòng.
Khâu Quang Minh xuống lầu: "Sao , hôm nay về nhà ?"
Lục Nghị Thần đ.ấ.m một cái: "Bình thường trở về cũng một . Vợ và các con ở bên cạnh, về cũng ý nghĩa gì. trực ban nhiều hơn, đợi khi mấy con họ trở về nhà, thể ở bên họ nhiều hơn."
Khâu Quang Minh đùa: "Anh thật sự dễ dàng gì, may mà chị dâu đưa bọn trẻ , nếu thực sự là bận thể tới ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1225.html.]
Lục Nghị Thần nghĩ đến phụ nữ nhỏ bé vẫn đang ở bầu trời, qua vài tiếng nữa là họ gặp , mặt hiện đầy ý : " , hơn hai năm qua cũng nhờ cô ."
"Lần chị dâu thể ở đây bao lâu?"
"Ước chừng thời gian cũng lâu, thể ở mười ngày nửa tháng là cực hạn . Dù cô vẫn còn việc học ở bên ."
"Được , thôi. Mấy ngày nay cứ đoàn tụ với chị dâu và các con , đừng lo chuyện trong cục nữa."
Lục Nghị Thần vỗ vỗ vai Khâu Quang Minh: "Cảm ơn, chuyện gì thì gọi cho ."
Lục Nghị Thần sải bước , nghĩ sẽ về dọn dẹp phòng ốc, để vợ và các con ở thoải mái hơn.
Sau khi Lục Nghị Thần rời , một vài trực ở đó tới, Tiểu Đinh tò mò hỏi: "Đội trưởng Khâu, hôm nay Cục trưởng về nhà?"
Khâu Quang Minh Tiểu Đinh mặt một cái, đùa: "Thế nào, nghĩ Cục trưởng nên ở trong Cục ba trăm sáu mươi lăm ngày ?"
"Đội trưởng Khâu, nghĩ như ."
"Xem dọa kìa, chút tiền đồ ."
"Trước đây Cục trưởng lúc nào cũng coi văn phòng thành nhà của . đây là tò mò nên mới hỏi một câu."
"Muốn ?"
Tiểu Đinh gật gật đầu lắc lắc đầu, đáng yêu, Khâu Quang Minh vỗ vỗ vai : "Đợi lấy vợ sẽ ."
Nói xong đầu cũng ngoảnh về văn phòng của .
Tiểu Đinh những khác: "Sao đội trưởng Khâu như ?"
Thấy ánh mắt của đúng lắm, chợt hiểu điều gì đó, tự vỗ trán một cái: "Có là chị dâu sắp trở về ?"
Mọi ở một bên bật , : "Cậu chậm hiểu, thật sự là khiến khác lo lắng ."
Có : "Được , đừng đùa Tiểu Đinh nữa. Nhìn dáng vẻ của Cục trưởng, sợ rằng chị dâu thật sự về ăn Tết."
"Cục trưởng rốt cuộc ở một trong phòng trống vắng nữa ."
"Ngay cả Cục trưởng các cũng dám đùa, xem xử ."
"Chúng là đau lòng cho Cục trưởng, nào trêu đùa , cho lá gan cũng dám."
Mọi giải tán, mỗi chuyện của .
Lục Nghị Thần lái xe về nhà với tâm trạng vui vẻ, nghĩ tới ngày mai sẽ gặp vợ con, mặt nở một nụ hạnh phúc.