Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1157
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:52:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn là Lục Nghị Thần thông minh, sợ vợ tin đồn nơi khác, cho nên đến tối liền gọi điện thoại đến, thành thật giải thích , cũng cho vợ cách xử lý của bản , còn thuận tiện giành công đòi thưởng.
La Tiếu ngoài miệng biểu dương để khích lệ , rằng , và dặn giữ tinh thần cảnh giác cao độ, còn thưởng cho một bộ quần áo thường do chính tay La Tiếu , còn mỉm rằng đường .
Rõ ràng phần thưởng chỉ là tạm thời thuyên chuyển, nhưng ngược Lục Nghị Thần càng thêm vui vẻ, chứng tỏ vợ luôn nghĩ đến , thậm chí còn may quần áo cho gửi về.
Thực cũng món quà cho vợ, chỉ là thể thành , cho nên đành giấu kín .
Lục Nghị Thần ngờ rằng sẽ một bất ngờ lớn đang chờ đợi .
Hai vốn dĩ còn chuyện điện thoại đến nhàm chán một lúc, nhưng đáng tiếc sự cố nhỏ cho họ cơ hội, vì đành vội vàng cúp máy.
"Chị dâu hai, chị chuẩn xong , chúng xuất phát ?"
"Đến đây, đến đây, chị đây là nghĩ tới tham quan hai ngôi trường nổi tiếng, còn chụp ảnh, nhất định ăn mặc thật ."
La Tiếu đùa: "Nói trắng chính là chỉ chụp cho một bức ảnh thật , khi về còn cái để khoe nữa."
Tiêu Nhã chạy đến, vòng tay qua cổ La Tiếu, nũng : "Vẫn là Tiếu Tiếu hiểu chị nhất."
La Tiếu vội vàng đẩy : "Ai da, nổi hết cả da gà , dọa c.h.ế.t ai đó."
Tiêu Nhã ha ha chạy đằng : "Dọa c.h.ế.t ai cũng thể c.h.ế.t dọa em , bằng hai em chắc chắn sẽ cùng chị trở mặt, chị mới thèm."
Nói chạy khỏi cửa.
La Tiếu đuổi theo đằng , hai cư như chạy đằng , La Húc Viễn ở phía lắc đầu : "Đều hết cả , còn giống trẻ con chứ."
Quay với trong sân: "Chúng thôi, sớm về sớm."
Vốn dĩ còn mang theo bọn Nghiên Nghiên, nhưng hôm nay trời nổi gió, dì Cố Thiến Như đồng ý, cho nên chỉ mấy nhẹ nhàng mà .
Ông, bà và dì hôm nay cũng cùng , bọn họ đến bao lâu, còn thời gian đến trường học xem qua, hôm nay vặn tổ chức thành đoàn thể cùng .
Hôm nay bọn họ đến khu dạy học chính của Harvard, cách trung tâm thành phố còn một đoạn nữa, ngoài trực tiếp chặn hai chiếc xe.
Khi họ bước khuôn viên trường Harvard, sự ngạc nhiên và phấn khích mà họ tưởng tượng đó ngược còn nữa, sự bình lặng của khuôn viên cũng khiến yên tĩnh .
La Tiếu thấp giọng giải thích cho họ về quá khứ và hiện tại của Đại học Harvard: "Đại học Harvard thành lập năm 1636. khi đó Trung Quốc chúng cuối thời nhà Minh và bắt đầu nhà Thanh..."
Lúc rời Harvard cũng gần trưa , nếu ba đứa nhỏ thì bọn họ liền kiếm chỗ ăn ở đây, chiều tiếp tục dạo thăm Viện Công nghệ Massachusetts.
Đôi vợ chồng già nhà họ La giục về nhà, rằng bọn trẻ quan trọng, nếu ngoài lâu như nếu như căng sữa sẽ cho thể của La Tiếu, họ thể đến thăm trường bất cứ lúc nào, vì trực tiếp xe về nhà.
Ba đứa nhỏ dường như cảm nhận , vốn dĩ đang uống sữa bột lành, nhưng khi La Tiếu trở liền ngừng , sữa cũng uống nữa, tập thể bắt đầu kháng nghị và bắt đầu .
La Tiếu nhanh chóng cởi áo khoác và rửa tay, khi cô bước , bác trai họ Dung trực tiếp đưa cho cô một bát nước đường gừng.
Uống xong cũng ấm lên, lúc mới lên lầu, mấy đứa nhỏ cũng buồn quá trêu chọc , một lúc mới nín , còn xem ai lên lầu .
Thật lâu thấy La Tiếu lên lầu, liền gây sự, tập thể bật lên, động tác quả là thực , mỗi đứa đều tủi .
La Tiếu vội vàng : "Không là về , bên ngoài lạnh lắm, tieen ấm cơ thể mới ôm các con , nếu đông cứng mấy đứa thì , đúng nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1157.html.]
Ôm lấy con trai nhỏ, đây là quy luật, nếu con trai nhỏ nín thì hai lớn cũng sẽ nữa.
Bác gái họ Dung ở bên cạnh : "Ba đứa nhỏ thành tinh , khi cháu trở về, thì ngoan ngoãn mà uống sữa bột, thấy động tĩnh lầu, liền bắt đầu kháng nghị tập thể, nửa ngày trời thấy cháu lên, thật sự là bắt đầu ."
La Tiếu hôn con trai nhỏ ăn no đón lấy con trai thứ hai: "Xem xem mấy con lóc t.h.ả.m thiết thế , trong hốc mắt vẫn còn ngấn lệ, là do , để cho tiểu Diệp Tử nhà chúng thương tâm ."
Tiểu Hoằng Diệp còn mím miệng phối hợp, nhưng vô lương tâm thì biểu cảm chọc .
Cố Thiến Như bước đến, đau lòng : "Buổi chiều bọn dì tự qua đó là , cháu vẫn là ở nhà , qua mấy ngày cháu về phòng thí nghiệm , nên dành nhiều thời gian hơn ở cùng bọn trẻ."
La Tiếu dì út đau lòng cho mấy đứa nhỏ: "Dì , dì đừng lo lắng, đoạn thời gian năm , cháu thỏa thuận với giáo sư , nửa buổi sáng và nửa buổi chiều đều sẽ trở về một để cho con bú."
Sau khi La Tiếu như , trong lòng Cố Thiến Như mới yên tâm: "May là trường học cách nhà xa lắm, cũng may mắn khi hướng dẫn của cháu là một , mà đúng , dì bà cụ Kiều , ngày mốt sẽ từ Trung Quốc qua đây, dì gọi điện để họ mang một vài con vịt qua, cháu cầm chúng để hướng dẫn và mấy học trưởng, học tỷ của cháu nếm thử, để bày tỏ sự cảm ơn."
La Tiếu mới vươn tay cản , nhưng Cố Thiến Như khỏi cửa, hành động gọn gàng nhanh chóng đến mức La Tiếu thu tay , tuỳ bà .
Nhờ bác gái họ Dung bế Tiểu Diệp Tử , lúc mới qua ôm lấy con trai lớn: "Tiểu Duệ, đói , cục cưng nhỏ của , hổ là cả, nhường cho hai đứa em, đúng , điều chúng cũng cần luôn luôn nhường họ, trong lòng của , tất cả các con đều là bảo bối của ."
Bác gái họ Dung : "Tiểu Duệ của chúng lớn lên là trách nhiệm đúng ?"
La Tiếu hôn lên trán Tiểu Duệ: "Làm cả trách nhiệm là điều , nhưng thể để hai em trai cảm thấy việc nhường bọn họ là nên , là lẽ đương nhiên ."
Tiêu Nhã bước : "Thằng bé mới bao nhiêu tuổi, em với thằng bé những điều , thằng bé thể hiểu mới là lạ."
La Tiếu nhẹ nhàng đặt đứa con trai lớn ăn no xuống: "Tiểu Duệ của chúng thông minh đó."
Ba đứa nhỏ ăn no, cũng ồn ào nữa, liền để cho chúng ở đó tự chơi.
Bác gái họ Dung : "Đi thôi, ôm mấy đứa nhỏ xuống, cơm trưa chuẩn xong ."
Cố Thiến Như chút hổ: "Thật là vất vả cho bác ."
Bác gái họ Dung bật : "Ba đứa nhỏ đều ngoan ngoãn. Hơn nữa Hạ Thanh giúp đỡ, lấy nhiều vất vả ."
Hôm nay bác gái họ Dung hầm một nồi thịt bò, một nồi xương sườn, khoai tây bào sợi, trứng rán với hành tím, phối một món thập cẩm chay, cơm lam, và cuối cùng là canh mướp cá viên.
Sau khi ăn uống và nghỉ ngơi một lúc, bọn họ để Hạ Thanh đưa đến Viện Công nghệ Massachusetts, gì cũng để La Tiếu theo họ, để cô ở nhà chăm bọn trẻ.
Thủ đô, nhà họ Địch, từ khi Địch Ngọc Viên trong phòng liền thấy nữa, đưa cơm qua cũng động một chút nào, điều khiến cho như Tiêu Hải Phương lo lắng.
Sau khi ông cụ nhà họ Địch : "Không ăn liền c.h.ế.t đói."
Nhắm mắt và phẩy tay để ngoài.
Trong sân, con dâu phòng hai của nhà họ Địch, Lý Úc Đoan tiến gần đến chỗ Tiêu Hải Phương: "Chị dâu, Ngọc Viên đây là ?"
Tiêu Hải Phương tuy trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng mặt vẫn giả vờ bình tĩnh: "Không , thể thoải mái, cho nên khẩu vị gì."