Ông cụ Cố những bức ảnh Lục Nghị Thần đưa cho: "Tiếu Tiếu thật đúng là sinh, đứa nào đứa nấy đều đáng yêu , xem như thế nào đều xem đủ."
Khóe môi Lục Nghị Thần vẫn luôn ngậm ý : "Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt cũng cao lên ít, đúng là càng lớn càng xinh ."
Ông cụ Cố tâm nghĩ thầm, nếu ở xa như , ông cũng tìm xem cháu trai, cháu gái của .
Lục Nghị Thần ngẩng đầu thì thấy sự kỳ lạ trong mắt ông cụ Cố: "Ông ngoại, hai vợ chồng hai La Tiếu qua vài ngày nữa sẽ trở về bên , bọn họ đón Tết ở bên đó, ông chung luôn ."
Nghe mắt ông cụ Cố lập tức sáng lên, nhưng nhanh thu hồi , ông vẫy tay: "Thôi , ông ở đây đợi bọn họ ."
Hai đang chuyện thì điện thoại đổ chuông: "Xin chào, ai ?"
"Cha, là con, Khai Vinh."
"Khai Vinh, giọng của con , bệnh ?"
"Cha, Đan Lị thai ."
"Con ? Lặp nữa ."
"Cha, Đan Lị thực sự đang mang thai. Mới tròn hai tháng, con định đợi ba tháng thai khỏe mạnh mới báo cho cha nhưng mà con chờ . Cha, con sắp cha , cha sắp ông nội ."
Ông cụ Cố xong, cao hứng: "Thế còn cơ thể của Đan Lị, vợ con tuổi tác cũng còn nhỏ, cái gì cũng cần chú ý nhiều hơn."
"Cha, bà khỏe, con sẽ chăm sóc Đan Lị thật ."
"Được , , ông trời đúng là mắt, Tiếu Tiếu đúng là phúc tinh của nhà chúng mà."
"Cha, con cũng thấy đó, đúng , ba đứa nhóc đó đặt tên ạ?"
Nghe con trai hỏi, ông cụ Cố sảng khoái trả lời: "Đều đặt xong hết , đứa thứ ba tên là Cố Hoằng Duệ, đứa thứ tư tên là Cố Hoằng Diệp, đứa thứ năm họ Lục, tên là Lục Hoằng Dục, thế nào?"
"Hay lắm, đợi lúc Đan Lị sinh, cha cũng lấy một cái tên đặt cho cháu đó."
"Được , cứ giao cho cha, tới lúc đó tìm vài cái tên cho con chọn."
Sau khi gác máy, ông cụ Cố cảm thấy chút chân thật, dùng lực vỗ chân một cái: "Xem là thật ."
Sau đó, Lục Nghị Thần: "Khi nãy của cháu bảo mợ cháu m.a.n.g t.h.a.i , ông nhầm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1150.html.]
Lục Nghị Thần gật đầu: "Ông ngoại, ông đúng , mợ đang mang thai."
Ông cụ lẩm bẩm: "Bà ngoại cháu nếu mà chắc cũng an tâm ."
Đột nhiên ông : "Mua cho ông một vé Trùng Khánh. Ông thăm bà ngoại của cháu, đem hết mấy chuyện vui gần đây kể cho bà , bảo bà thể yên tâm ."
Thù báo, con dâu mang thai, cháu dâu sinh thêm mấy đứa cháu. Nhà họ Cố càng lúc càng hưng thịnh.
Có điều ông cụ Cố nghĩ đến gì đó bảo Lục Nghị Thần: "Nghị Thần , thể để con thứ tư của cháu kế tục hương khói của nhà họ Hoàng ?"
Lục Nghị Thần lập tức sững sờ, nhưng nhanh đáp : "Vấn đề , cháu thảo luận với La Tiếu ."
Ông cụ Cố xem đồng hồ xong bảo: "Giờ cháu gọi điện thoại thương lượng luôn , ông ở đây chờ tin tức."
Lục Nghị Thần nghĩ tới ông ngoại cố chấp như , nhưng vẫn lấy điện thoại: "Tiếu Tiếu, em dậy ?"
La Tiếu đang cửa sổ: "Hôm nay tuyết rơi."
"Lạnh , em mặc nhiều áo một chút. Nếu lạnh quá, xin cho Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ở nhà , cần học."
"Em , giờ mới rơi một chút tuyết thôi, nếu tuyết rơi lớn hơn em sẽ cho hai đứa nghỉ."
Sau khi hỏi thăm xong, Lục Nghị Thần mới vấn đề chính: "Tiếu Tiếu, chuyện thương lượng với em."
La Tiếu : "Có chuyện gì ."
"Ông ngoại bảo để nhóc thứ tư mang họ Hoàng."
La Tiếu ngờ tới Lục Nghị Thần chuyện , giờ cô cũng từng nghĩ qua, ba đứa con trai hết hai đứa họ Cố thì thôi , bây giờ tính mỗi đứa một họ, thế nào cũng chút...
Trầm mặc hồi lâu, La Tiếu mới đáp: "Được , nếu như ông ngoại thì cứ thành tâm nguyện cho ông , cho dù bọn nhóc họ gì thì cũng là con của với em mà, khi ba đứa con trai ba cái họ chỉ nhà là độc nhất đó."
Vì , đứa con thứ tư Cố Hoằng Diệp trở thành Hoàng Hoằng Diệp, mỗi đứa một sứ mệnh riêng.