Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1148
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:52:42
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Michael chút ngượng ngùng nhận lấy, La Tiếu : "Michael, cầm lấy , đây là bánh ngọt của Trung Quốc cô chú, đem về cho nhà cháu nếm thử."
Michael đưa tay nhận lấy: "Cháu cảm ơn ạ."
Lúc bác gái họ Dung tới kêu rửa tay chuẩn ăn cơm, Michael lịch sự chào tạm biệt , xách theo bộ tám món tráng miệng Trung Hoa về nhà.
La Húc Ngôn bây giờ một lòng chỉ ba đứa cháu, về hướng phòng ăn bên , mà La Tiếu : "Tiếu Tiếu, , lên lầu xem thử cháu trai , mang theo nhiệm vụ tới."
Nói xong còn giơ cái máy ảnh trong tay lên: "Anh chụp nhiều bức ảnh chút để đem về."
Sau khi lên lầu, mấy đứa nhỏ đang ngủ ngon, La Húc Ngôn chút mê mẩn, thật là quá đáng yêu, giơ máy ảnh lên, bấm nút chụp, ghi giây phút đẽ .
Bà nội La thấy họ mãi xuống, lúc mới bảo Nghiên Nghiên lên lầu gọi họ: "Mẹ ơi, bác cả ơi, bà cụ ngoại bảo con lên đây gọi hai xuống ăn cơm."
La Tiếu gật đầu: "Con xuống , và bác xuống ngay."
Lúc gần xuống lầu, La Húc Ngôn đưa cho La Tiếu ba chiếc khóa vàng trường thọ: "Đây là chị dâu cả của em chọn, em cất giúp tụi nhỏ ."
La Tiếu nhận lấy: "Vậy thì em nhận các cháu trai nhé, cũng chúng cảm ơn vợ chồng bác cả."
Cất kỹ đồ xong, hai lúc mới cùng xuống lầu.
La Húc Ngôn thấy các món bàn ăn: "Con tôm hùm lớn thật."
Bà nội La bật : "Lúc bà và ông nội cháu đến, cũng y như cháu, hiểu ."
Nói xong đều .
La Tiếu bảo cả ăn nhiều một chút, những nguyên liệu hải sản đều tươi, khi đều còn tươi sống, bác gái họ Dung bây giờ tay nghề hải sản là chuẩn bài.
Cơm và đồ ăn của La Tiếu khác với , đều tương đối thanh đạm.
Chờ bên vô cùng náo nhiệt cơm nước xong xuôi, thu dọn xong, La Tiếu bảo Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt đưa một hộp tám món tráng miệng Trung Hoa đến nhà thím Mary kế bên.
Chẳng mấy chốc, nhà hàng xóm hai bên đều đến, thím Mary đem theo siro lá phong mới qua cho nếm thử, còn Hanna đem theo bánh kem tự hồi chiều, La Húc Ngôn tiếng tàm tạm, nhưng giao tiếp cơ bản thì vẫn .
Hai gia đình cũng nán lâu, chỉ là nhận quà xong, luôn qua chào hỏi, hai gia đình tán gẫu vài câu liền chào tạm biệt rời .
Mọi đang chuyện, liền lầu tiếng , La Tiếu xông lên lầu đầu tiên: "Mẹ đến , đến , mấy bé cưng nữa nhé."
Nghiên Nghiên theo phía tức giận: "Mẹ, cho gọi chúng là bé cưng, con và em gái mới là bé cưng của ."
La Tiếu buồn thôi: "Được, , , gọi nữa, con và em gái mới là bé cưng."
Con trai út dữ nhất, khiến cô nhớ tới câu 'Đứa trẻ sữa ăn', sai chút nào, tình huống bình thường đều như , thấy đứa nào dữ dội nhất thì ôm đứa đó , cho đứa đó ăn sữa .
Đây chính là diễn sâu, hễ ôm lên liền nữa, chờ đến khi đều cho mấy đứa nhỏ phiên ăn no, lúc mới ôm bọn nhỏ xuống lầu một, La Húc Ngôn chụp trọn vẹn ba cuộn phim mới dừng tay.
Vừa La Tiếu cho con bú, La Húc Ngôn lôi hai đứa cháu gái và ông bà nội sân , ảnh chụp trong nhà nhiều, còn giúp hai vợ chồng bác trai họ Dung và Cố Thiến Như cũng chụp nhiều.
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt còn gọi Michael đến, chụp cho ba họ vài tấm, Nghiên Nghiên gọi La Húc Ngôn: "Bác cả, bác chụp cho chúng cháu thật nhé, nếu cháu cho bác xem."
Đùa vang, nhiệm vụ gay go thật.
La Húc Ngôn chỉ nán ở chỗ La Tiếu một buổi tối, ngày hôm ăn sáng xong liền về New York, lúc , bà nội La đưa cho nhiều đồ ăn, sợ ăn quen đồ ăn bên .
Ngày hôm , khi La Tiếu hết ở cữ, tắm rửa sạch sẽ, thật mát mẻ sảng khoái.
Vừa sửa soạn xong, liền thấy gõ cửa, tiếng của dì nhỏ Cố Thiến Như truyền đến: "Tiếu Tiếu, Tiêu Cảnh Dục đến ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1148.html.]
La Tiếu mở cửa : "Dì nhỏ, dì bảo đợi chút, cháu xuống ngay."
Sau khi La Tiếu xuống lầu: "Sao hôm nay rảnh mà đến thế?"
Tiêu Cảnh Dục : " về nước , chuyện bên gần xong, visa của cũng sắp hết hạn, bên New York chọn xong chỗ, bây giờ đang trang trí bên trong, dự định lễ Giáng Sinh bắt đầu kinh doanh thử, Tết Nguyên Đán chính thức khai trương."
La Tiếu giơ ngón tay cái lên: "Thật là tốc độ, thật là danh tác."
Tất cả mặt tiền cửa hàng của Cẩm Viên đều là công ty tự mua bất động sản, căn nào là thuê cả, lợi nhuận của mấy năm nay phần lớn đều dùng việc .
Tiêu Cảnh Dục bật ha hả: "Đây chẳng là cô ? Tránh cho chủ nhà thấy ăn khá khẩm tăng giá, bọn vẫn luôn nghiêm túc thực hiện."
La Tiếu nhẹ, : "Vậy mấy năm nay, tài sản cố định của chúng còn thật là tích lũy kha khá."
Tiêu Cảnh Dục gật đầu: "Còn đều là nhờ phúc của cô , trang viên của cô thu mua thế nào ?"
La Tiếu nghiêm túc: "Cẩm Viên bên New York khai trương, nguyên liệu nấu ăn hết tạm thời cần từ bên Boston đưa sang, nông trường bên đó đang xây nhà kính, bên Bành Minh Đống cử đó vài ngày nữa mới đến."
Tiêu Cảnh Dục cũng nghiêm mặt: "Cô kế hoạch gì tiếp theo ?"
La Tiếu tự tin: "Năm nay thì cứ như , năm chúng sẽ tăng nhanh tốc độ thu mua các châu, bọn cũng thể cùng lúc mở các chi nhánh, điều đến lúc đó thì thử thách thực lực chân chính của công ty ."
Tiêu Cảnh Dục : "Giống như công ty phần của cô ."
Tiêu Cảnh Dục ở bên ăn trưa xong mới chuẩn rời , khi dậy, nhận lấy sáu cái phong bì lì xì: "Đây là và Ngọc Thần cho ba đứa nhỏ, hên là bây giờ thực hành kế hoạch hóa gia đình, nếu với mức sinh của cô, và Ngọc Thần chỉ riêng theo lễ phá sản."
Vừa xong lời , để đám trong nhà nhịn .
La Tiếu dậy chuẩn tiễn : "Ây, đây là ghen tị , thì ít ở đó lời ghen tị , gặp phù hợp thì nhanh chóng gả nhé, tiếp tục kéo dài thì ai cần ."
Tiêu Cảnh Dục là thúc cưới, nhanh chóng giơ cờ trắng nhỏ: " đầu hàng."
Vẻ mặt chọc .
Khoảng thời gian Cố Thiến Như cũng hiểu rõ Tiêu Cảnh Dục, vỗ vỗ : "Được , tuổi tác quả thật nhỏ, trong nhà nôn nóng mới là lạ."
Tiêu Cảnh Dục ha hả tự trêu : "Cháu cũng gấp, cái càng vội càng phù hợp ."
Lúc , bà nội La lên tiếng: "Duyên phận đến là tự nhiên gặp , chừng trở về liền gặp cô nàng nào mắt."
Tiêu Cảnh Dục mặt: "Mượn lời may mắn của bà ạ."
La Tiếu thấy còn đùa giỡn, nhanh chóng ngắt lời: "Được , muộn bây giờ, kịp lên xe đó, là chuẩn đợi thêm chuyến nữa ?"
Tiêu Cảnh Dục một bên ôm lấy Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt: "Hai cháu quên chú nhé, nếu chú tới, tới thăm các cháu."
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt gật đầu: "Dạ, tạm biệt chú Cảnh Dục, chờ khi chúng cháu về nước cũng thể thăm chú."
Tiêu Cảnh Dục , gật đầu: "Coi như hai cháu còn lòng."
Buông hai đứa nhỏ đáng yêu xuống, lúc mới chút nỡ xoay rời .