Cô sẽ luôn hiếu kính với sư phụ và sư mẫu, dù xảy chuyện gì thì cô vẫn sẽ phụng dưỡng bọn họ, điều đại biểu cô sẽ rảnh rỗi chăm lo cho những khác.
Bành Minh Đống La Tiếu phân phó cũng nên gì, khi cúp máy, kiểm tra thời gian gọi điện trực tiếp đến trường để tìm Dương Kiến Thành.
Tiếng chuông điện thoại trong phòng việc vang lên, bắt máy: "Xin chào, ngài tìm ai ?"
"Xin chào, gặp giáo sư Dương Kiến Thành."
"Xin ngài chờ một chút."
Nói phía nhỏ: "Giáo sư Dương, điện thoại của ngài."
Dương Kiến Thành bước tới tiếp nhận điện thoại: "Xin chào, ai ?"
"Giáo sư Dương, là Bành Minh Đống từ căn cứ Nhất Phẩm. Có chuyện cùng đối chiếu một chút."
"Là chuyện gì?"
"Chuyện là như , sáng hôm nay, một nhân viên giao hàng tên Tiểu Giang nhận một đơn hàng từ nhà ngài, lượng nhỏ, cùng ngài xác minh một chút."
"Là đơn hàng gì?"
"Là đơn hàng giao đồ ăn ngày mai, là đãi khách nên mới kêu lượng lớn."
"Không chuyện đó . Cứ theo ngày thường đưa đồ là . Mọi việc còn đừng lo. Nếu thực sự cần, sẽ gọi cho La Tiếu để thu xếp."
"Dạ, ngày mai vẫn giao hàng như cũ theo yêu cầu của ngài ạ."
" , đừng để ý đến những khác trong nhà."
" hiểu , chậm trễ ngài nữa."
Sau khi cúp máy, Dương Kiến Thành trực tiếp gọi điện thẳng về nhà, tình cờ là con dâu thứ hai Hách Tú Kiệt tiếp điện thoại: "Xin chào, ai ?"
"Là cha, Dương Kiến Thành."
"Cha, cha gọi giờ , chuyện gì ?"
"Gọi Dương Lập Cương điện thoại."
"Cha, cùng Lập Cương chuyện gì ?"
"Bảo nó điện thoại."
"Được, , , con sẽ gọi ông ngay bây giờ."
Bà vội đặt điện thoại xuống, chạy phòng ngủ lay chồng đang ngủ say dậy: "Lập Cương, dậy nhanh, cha đang tìm ông, dậy điện thoại."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1133.html.]
" mới xuống, chuyện gì, thể đợi về nhà ?"
" , ông nhanh lên."
Dương Lập Cương tình nguyện dậy, xuống giường giày, tới phòng khách nhận điện thoại: "Cha, cha tìm con ?"
"Các con đơn vị phòng ở khi nào mới ?"
"Sắp ạ, cha, cha hỏi cái gì?"
"Nhanh giải quyết cho xong . Có phòng thì mau dọn . Một tuần nữa mà phân phòng thì con dọn ngoài thuê phòng mà ở."
"Cha, cha ? Con cũng gì nên tội. Mà cho dù thì cha cũng nên thẳng ."
"Lần cha qua, thức ăn mà Nhất Phẩm đưa là La Tiếu hiếu kính cha và con, nếu các con ăn nữa thì tự ngoài mua. Các con cư nhiên đảo lộn thị phi, mời khách bảo đưa đến nhiều đồ ăn như , các con tưởng các con là ai, dựa gì bảo đưa, mau mau tìm phòng dọn cho sớm."
"Cha, con thực sự chuyện ."
"Cha quan tâm con , cha hiện tại chỉ , mau chuyển ngoài, các con liền thấy phiền."
Ông xong liền cúp điện thoại, thở một nặng nề, bản cho hai vợ chồng nó trở về, là đúng sai.
Lúc do đứa cháu nhỏ năn nỉ, ông mới mềm lòng đồng ý, nhưng đứa con trai thứ hai thật đúng là tiến bộ gì, cộng thêm cô con dâu lúc nào cũng tính toán chiếm tiện nghi. Có lẽ ngăn cách đây vẫn luôn bỏ xuống nên lúc sống chung luôn sẽ khiến bản thoải mái.
Thở dài một , ông trở chỗ của .
Đầu dây bên tắt máy, Dương Lập Cương nghi ngờ về phía Hách Tú Kiệt: "Có bà kêu giao đồ ăn ngày mai mang thêm nhiều đồ đây?"
Hách Tú Kiệt chút luống cuống, ánh mắt né tránh trả lời, Dương Lập Cương liền là vợ của chính chọc họa, liền quát lớn: "Sao bà thể như ?"
Hách Tú Kiệt lúc mới : " Là do dì Chu. Ngày mốt dì liền gả con gái nên mấy ngày đến tìm cha , thông qua cha mua một món ăn từ Nhất phẩm. liền cha đáp ứng , hôm qua dì Chu liền đem danh sách món ăn qua cho ."
Dương Lập Cương cảm thấy sắp hít thở thông đến nơi : "Sao đem đơn giao cho giao hàng, trực tiếp giao đến nhà dì Chu? Là tưởng tay hộ bạch lang, kiếm một chút tiền bỏ túi ? Xem như kẻ ngốc ?"
"Còn nghĩ mấy ngày nay lúc nào giao cơm cha đều chẳng ở nhà, họ cũng sẽ chẳng . Có cơ hội kiếm tiền thì tranh thủ một chút, chúng dọn ngoài còn thêm chút tiền để trang trải.
cũng mấy đó mà gọi cho cha, cha là ân nhân của La Tiếu, thêm một chút đồ ăn thì , còn gọi điện thoại cho cha, đúng là quỷ keo kiệt mà."
" là lớn lên nhưng lúc nào cũng mơ . Giờ thì , cha bảo chúng nhanh dọn . Bà , trộm gà thành còn mất luôn cả thóc, bà vui chứ."
"Lập Cương, cũng ngờ chuyện thành thế . Chờ Hàm Ninh về bảo nó hống cha. Cha cũng thể bỏ đứa cháu nhỏ của mà lo. Dù lâu nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học ."