Khi máy bay bay lên cao hơn ba nghìn mét, hai đứa nhỏ càng thêm hưng phấn khi thấy đám mây xinh và bầu trời xanh biếc.
Mãi đến khi ăn xong bữa trưa, lúc mới thấy buồn ngủ, Hạ Thanh đắp chăn cẩn thận cho hai đứa nhỏ xong, để cho chúng nghỉ ngơi, bản cũng nhắm mắt chợp mắt một chút.
Khi máy bay hạ cánh ở San Francisco, hai đứa nhỏ tưởng rằng đến , Nghiên Nghiên vui mừng hỏi: "Đến ạ? Có thể gặp ạ?"
Hạ Thanh xoa đầu cô nhóc: "Vẫn , chúng còn ở đây nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ, bay đến New York, các con ở sân bay JFK của New York đón chúng ."
Nghiên Nghiên rõ ràng chút vui, vểnh chiếc miệng nhỏ lên: " là xa quá, chẳng trách bà ngoại xa cách cả nghìn núi muôn sông, nếu nhớ chúng thì bà cũng chỉ thể giọng mà thôi."
Hạ Thanh kéo Nghiên Nghiên xuống máy bay: "Không , đợi đến kỳ nghỉ hè của , thì chúng thể về nước, hơn nữa chúng cũng ở mãi bên , đợi học xong thì chúng thể về nước ."
Nghiên Nghiên gật đầu: ", bà ngoại con , con đến Mỹ ham chơi, mà học tiếng , như về học thì tiếng thể khó con ."
Hạ Thanh lời của nha đầu , : " , bà ngoại con sai, thì con cố gắng đó."
Người phụ nữ trung niên vẫn luôn theo thấy những lời vô tư của cô nhóc , trong lòng nghĩ đúng là một đứa trẻ dễ thương.
Ăn xong bữa trưa, lên máy bay một nữa, hai đứa nhỏ còn hưng phấn như lúc nữa, lên máy bay bao lâu liền ngủ ."
Sắp sáu giờ, thông báo vang lên nhắc nhở hành khách máy bay đang hạ cánh, mời về chỗ , thắt dây an cẩn thận. Lúc hai cô nhóc thấy thông báo xong, lập tức nhiệt huyết hồi sinh.
Nghiên Nghiên ngoài cửa sổ: "Dì Hạ, bên chỗ ông nội đang là buổi sáng ạ?"
Hạ Thanh vỗ vỗ đầu Nghiên Nghiên: "Thông minh quá."
Nguyệt Nguyệt thấy càng ngày càng gần mặt đất, những toà nhà càng ngày càng to: "Cuối cùng cũng thể gặp ."
Xuống máy bay nhận hành lý xong, hai cô nhóc đều chút gấp gáp thể chờ đợi thêm nữa, cứ hỏi mãi về hướng nào.
Đoàn lấy hành lý , liền thấy La Tiếu đang bên ngoài đợi. Hai cô nhóc luôn mồm tìm , lúc thấy thì lập tức nhảy cẫng lên, xòa lòng đột nhiên oà lên.
Trong lòng La Tiếu vô cùng xót xa: "Đừng mà, gặp , ngoan, dẫn các con ăn bánh kem bơ và cả bánh kem hoa quả nữa."
Nghe đến ăn, hai cô nhóc lập tức ngừng , nhưng vẫn ở trong lòng La Tiếu chịu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1117.html.]
La Tiếu : "Ngoan, buổi tối dẫn các con ăn đồ ăn ngon."
Dỗ dành hai đứa nhỏ xong, lúc La Tiếu mới dậy chào hỏi : "Bác Dung đường chuyện gì chứ? là vất vả cho quá, vì con mà đến nơi xa xôi như ."
Bác gái họ Dung xua tay: "Tất cả đều , chúng lớn tuổi như mà còn thể đến Mỹ, còn nhờ phúc của con ."
Mấy năm , bác trai và bác gái họ Dung vẫn luôn ăn rau cỏ dùng dị năng trồng , và còn La Tiếu thường đổ chút nước từ giếng trong gian trong chum nước ở nhà, nên thể vô cùng khỏe mạnh.
La Tiếu đáp: "Không là ạ, con còn sợ già trẻ nhỏ cũng mệt đến Nguỵ Quân và hạ Thanh cơ."
Quay Nguỵ Quân và Hạ Thanh: "Cảm ơn hai , vất vả ."
Hai cùng lúc trả lời: "Nên ạ."
Mấy đẩy hành lý ngoài, hai cô nhóc ríu rít ngừng, khi lên xe, La Tiếu : " đặt xong khách sạn , hôm nay chúng ở một đêm tại New York, cũng nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng tàu hoả về Boston."
Đến khách sạn, La Tiếu phân xong phòng cho bọn họ, để mang hành lý về phòng của nghỉ ngơi một chút, một lát sẽ ngoài ăn cơm.
Buổi chiều cô những chỗ gần đây xem xét , sợ lạ nước lạ cái, nghĩ rằng tối nay vẫn là đưa ăn món Trung, tránh việc ăn đồ Tây quen.
Về đến phòng của , việc đầu tiên Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt đó chính là gọi điện cho báo bình an: "Ông nội ơi, chúng con đến New York ạ, đón chúng con đến khách sạn , ông yên tâm ạ, ông nội ơi đợi chúng con mang đồ ăn ngon về cho nội, để cho bà yên tâm, chúng con say máy bay ạ, chúng con sẽ lời ạ."
"Bà ngoại ơi, chúng con vượt qua Thái Bình Dương ạ, ngoại đúng ạ, xa cách cả nghìn núi muôn sông, chuyển đổi mấy mới thể gặp , ngoại yên tâm , chúng con sẽ chăm chỉ học giỏi tiếng nước ngoài, về nước học thì thể nào mà khó chúng con ."
"Sư gia, sư nãi, chúng con đến nơi ạ, sẽ ngoan ngoãn ạ, sẽ ảnh hưởng đến việc học của ạ, đợi chúng con về sẽ mang quà cho ạ."
Cuối cùng còn nó nặng bên nhẹ bên , còn điện cho cả ông bà nội và ngoại, lúc mới đặt điện thoại xuống, bỏ qua cái phí gọi điện quốc tế đắt .
Hai cô nhóc gọi điện xong, La Tiếu : "Mẹ , đều điện thoại quốc tế vô cùng đắt, chúng con gọi điện cho các bác và các nữa, thông báo cho các ông các bà là ."