La Tiếu thu dọn xong mới bắt đầu bài tập về nhà, thấy chồng tạp chí, cô mới nảy ý tưởng, đúng , tại cô nghĩ đến mấy thứ cũng thể mở một con đường chứ.
Cô là một năng khiếu về nghệ thuật, thể vẽ tranh minh họa cho tòa soạn, cũng thể thử một vài thứ để phát biểu, như tiền của cô sẽ nguồn gốc rõ ràng, thể tìm lý do giúp đỡ Thạch Đầu một cách thuận lời.
Ôi, cái , liệu tranh minh họa của lọt mắt xanh của biên tập , nhưng nếu thử thì .
Nghĩ xong liền cầm bản thảo mà ông Viên gửi cho, đầu tiên là thư gửi cho ông Viên và ông Dương, rằng chuyện đều , nửa cuối năm nay sẽ lên cấp 2, để bọn họ nhớ mong.
Viết thư xong thì cất , trong lòng suy nghĩ một chút, là gửi một ít nấm và rau mà phơi mấy ngày , ngâm xong thì hương vị sẽ tuyệt, chỉ cần bọn họ thử một là sẽ thích ngay.
Mặc dù cái đó đáng bao nhiêu nhưng đó là tấm lòng của , khi quyết định xong thì suy nghĩ về những gì vẽ để gửi .
Nghĩ ngợi hồi lâu, thôi thì hết một ít câu chuyện ngụ ngôn thời xưa, đó phối hợp với tranh minh họa, như nếu thành công thì cũng lãng phí sức lực và thời gian.
Bây giờ cô chỉ bút chì chứ màu chì, nhưng cô vẫn thể , một đêm hai câu chuyện ngụ ngôn, quá dài, hình vẽ cũng đơn giản, nhưng vẽ cẩn thận.
Hoàn thành xong thì cất , chuẩn sắp xếp thời gian đến công xã để gửi , lựa thời gian khi nào đến thủ đô một chuyến để mua một vài dụng cụ vẽ chuyên nghiệp, ăn liền thì bỏ tiền đầu tư.
Ngày hôm , cô gói đồ để gửi cho ông Dương và ông Gia, dự định giữa trưa thì đến công xã một chuyến, gửi nhanh thì sẽ sớm kết quả.
Giữa trưa tan , La Tiếu ăn cơm xong liền chạy đến công xã, để thư của ông Viên và ông Dương hai bưu kiện riêng biệt, gói hai câu chuyện ngụ ngôn tối qua một bưu kiện khác để gửi cho tòa soạn và tòa báo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-109.html.]
Tiện thể còn đến hợp tác xã mua một ít bút chì và giấy, ở công xã và hợp tác xã thì chỉ những thứ , nếu dụng cụ chuyên nghiệp hơn thì thủ đô.
Về trong thôn thì đụng Lý Tú Lan, Lý Tú Lan nhiệt tình chào đón La Tiếu: "La Tiếu, cháu đó?"
La Tiếu thích bà thím Lý Tú Lan , nhưng nhiều bên cạnh như thì cũng tiện, liền trả lời: "Cháu gửi thư, thím, cháu còn ăn cơm, cháu về nhà ."
Cô cũng ở đây quá lâu, một đám vây hỏi hỏi , vội vàng tìm lý do về nhà cho .
Thất vọng với đám phụ nữ dò la tin tức, Lý Tú Lan : "Vậy thì cháu nhanh về , buổi chiều còn ngoài việc."
La Tiếu chào các cô dì khỏi.
Một phụ nữ bên cạnh hỏi: "Lý Tú Lan, hôm nay bà dễ chuyện như , giống bà thường ngày nhỉ."
Lý Tú Lan đáp: "Cao Thuận Nghĩa nhà chúng là do La Tiếu cứu, nhà chiếu cố con bé nhiều lắm, đây gọi là ơn."
Người phụ nữ : "Thì bà còn trả ơn, còn tưởng là bà ý đồ gì nữa chứ."
Lý Tú Lan phụ nữ cũng hề tỏ giận dữ, dù La Tiếu cũng sẽ trở thành của nhà họ Cao, lúc đấy sẽ khiến bọn ghen tị.
Một phụ nữ khác : "Tú Lan, từ lúc bà La Tiếu cứu Cao Thuận Nghĩa, cũng thấy nhà của bà đưa vài thứ đến để cảm ơn một chút, mà là cảm ơn , cái chỉ là ngoài miệng thôi."