Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:56:43
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đột nhiên mắt của Thạch Đầu đỏ lên, từ lúc rời , ngoại trừ bà ngoại đối xử với thì những khác đều thấy như thiếu nợ họ, thậm chí còn vài chú cảm thấy thiếu kiên nhẫn.

Có khi bà ngoại lén lút đưa cho một cái bánh ngô, nhưng thể vì chuyện của mà giận cá c.h.é.m thớt, thiết với .

tiền bồi thường của nên cha cũng lớn chuyện, hàng tháng phiên ở nhà cha và chú.

La Tiếu gắp cho nhiều món, : "Cứ coi như là đang ở nhà, em ăn nhiều một chút, đừng khách sáo."

Thạch Đầu gật đầu, lâu ăn một bữa cơm nóng hổi như , đa phần là đợi khác ăn xong hết thì mới ăn phần còn thừa , lúc trong chén chỉ còn thừa một ít canh.

La Tiếu hỏi: "Thạch Đầu, em tên họ chính thức ?"

Thạch Đầu còn nhai bánh bao, ậm ừ: "Ninh Chính Lỗi."

La Tiếu : "Ninh Chính Lỗi, ừm, tệ, tên thích hợp với em, chính trực, quang minh lạc."

Ăn cơm xong, La Tiếu đem bộ quần áo sửa tối hôm qua cho : "Thạch Đầu, đây là quần áo cũ, em đừng chê nha."

Đôi mắt Thạch Đầu đỏ lên, hơn nửa năm nay, mặc dù ăn đủ no nhưng vóc dáng lớn lên thêm một ít, quần áo mặc chật hơn, nhưng các cô và dì trong nhà quan tâm đến.

Cậu giọng mũi: "Em chê , cảm ơn chị La Tiếu."

Cậu khoa tay một chút, cảm ơn ôm quần áo rời khỏi.

La Tiếu may cho hai cái quần mới, nhưng như sợ là những giữ , vả mang về nhà thì còn phiền phức hơn, chi bằng đưa quần cũ, ít nhất khác chú ý.

La Tiếu bóng lưng của Thạch Đầu đang dần xa, nghĩ, nếu giúp đứa trẻ thì nhất định thu nhập kha khá, nếu thì sẽ thể chịu những lời đàm tiếu của dân trong thôn.

bây giờ cô chỉ mới mười ba tuổi, mười ba tuổi thì thể gì, chẳng qua là chặn miệng khác, cũng thể đến giúp Thạch Đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-107.html.]

Cả buổi chiều La Tiếu đều nghĩ đến chuyện , ngờ lúc tan đại đội trưởng hàng của cô trong thôn.

Có hai gói hàng gửi đến, lúc đó đại đội trưởng xem thì thấy là đồ từ thủ đô gửi đến.

La Tiếu ký tên : "Là thầy đây ở nông trường."

Cao Giải Phóng xong thì hiểu , còn nhờ ghi đưa giúp, cả thôn đang náo nhiệt thì chuyển sang đoán vật trong túi hàng là gì.

Rất nhiều lúc ăn cơm chiều cũng thảo luận về hai gói hàng của La Tiếu.

Bên nhà họ Triệu, Triệu Tiểu Hạnh cũng oán trách: "Không đang cái gì nữa, tại nhận La Tiếu, nếu nhận La Tiếu về thì những món đồ đều là của chúng ."

Cao Tố Hoa cũng giận dữ lắm, bà bao giờ nghĩ đến việc con nhỏ c.h.ế.t bầm khả năng , mà vẫn còn nhớ thương nó, còn gửi đồ cho nó.

Triệu Tiểu Mai ngoài một thời gian, chỉ ở trong nhà để phụ giúp công việc, cô sợ hỏi chuyện lúc , tuy là cha cô rằng những trong thôn chuyện .

nếu lỡ ở thôn phía bắc mà truyền ngoài thì cô sẽ lo lắng cả ngày.

Bây giờ bọn họ về La Tiếu, thù hận trong mắt cô thể che giấu hết, Triệu Tiểu Vân đối diện cũng dọa cho run cả .

Chỉ con gái thứ tư Triệu Tiểu Hoa : "Đừng quên những lời lúc bác , của thì đừng nhớ thương, đừng để trò cho khác."

Trong lòng cô hiểu rõ, La Tiếu dễ chạm , cô sợ nếu nhà chọc La Tiếu thì đến con thỏ còn vội vàng c.ắ.n , chứ chi là .

 

 

 

 

Loading...