La Tiếu , bên ngoài một cuộc cãi vã là vì cô.
Lấy những thứ mang theo : "Sư phụ, sư mẫu, những thứ t.h.u.ố.c lá, rượu và sẽ dùng để tiếp khách trong tháng giêng, đừng tiết kiệm, dùng hết , con sẽ mang qua cho hai một ít."
Phùng Thục Mẫn đồ bàn: "Mấy thứ đây con đem qua còn dùng hết. Mấy ngày , nhị sư của con cũng gửi cho ít , đại sư của con thì gửi ít thực phẩm dinh dưỡng, để ở đó lâu dùng cũng , cho nên ngàn vạn đừng mang đồ qua đây nữa, hai vợ chồng già chúng dùng hết cũng lãng phí."
La Tiếu với họ một lúc, Dương Kiến Thành trêu chọc cho hai đứa bé vui vẻ, La Tiếu chút nhẫn tâm gọi hai đứa bé rời , chung quy hai vợ chồng sư phụ vẫn là cô đơn.
La Tiếu thử mở miệng : "Sư phụ, sư mẫu, qua năm mới con sẽ nước ngoài, việc đều , con nước ngoài, bác gái họ Dung và bác trai họ Dung e là cũng qua đó để tiện chăm sóc, hai thể qua viện hai bên đó để ở , như hai cũng thể giúp con chăm sóc cho Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt."
Khi đôi vợ chồng già điều , đều chút động tâm, những ngày bình thường quả thực là họ chút quá cô đơn, đây nghĩ qua đó ở, là gây thêm nhiều phiền phức cho Tiếu Tiếu, nhưng bây giờ nếu như qua đó ở, cũng coi như giúp đỡ Tiếu Tiếu chăm sóc hai đứa trẻ, mỗi ngày đều thể thấy bọn trẻ.
Đôi vợ chồng già : "Được , đợi khi con , chúng sẽ chuyển qua đó."
Bây giờ hai vợ chồng già ở trong trường học cũng ít lên lớp hơn, thể giúp chăm sóc bọn trẻ, Tiếu Tiếu nước ngoài, ít nhất cũng ở đó hai năm, bọn trẻ dần dần trưởng thành, đoạn thời gian hai vợ chồng già bọn họ, ít nhất cũng cần lo lắng về phương diện học tập.
La Tiếu mỉm : "Cảm ơn sư phụ, sư mẫu."
Thực đây là đôi bên cùng lợi, La Tiếu rằng sư phụ và sư mẫu thích Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, nhưng bọn họ xuất phát từ băn khoăn đắn đo, bản đề nghị sống cùng nhiều , nhưng bọn họ đều đồng ý.
Bây giờ họ chuyển qua đó, chỉ thể thấy bọn trẻ mỗi ngày mà quan trọng hơn là thể phụ đạo bọn trẻ bài tập, nửa cuối năm , hai đứa nhỏ sẽ lên lớp mẫu giáo chồi, lớp mẫu giáo chồi liền bắt đầu học và đếm , giờ học cũng bài tập về nhà .
Giúp sư mẫu hầm xương và cá, chọn kỹ những món khác và rửa sạch để chuẩn dùng , lúc mới thu dọn đồ đạc chuẩn rời .
Sau khi khởi động xe, đôi vợ chồng già qua cửa kính xe, trong lòng cô chút xót xa: "Sư phụ, sư mẫu, con chúc hai năm mới vui vẻ, chiều mai chúng con sẽ trở ."
Bây giờ ánh nắng còn bóng dáng của các bác, các thím nữa, chắc tất cả về nấu cơm đón giao thừa , chỉ còn mấy chú là còn đây huyên thuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1063.html.]
Nhìn La Tiếu khởi động xe rời , với Dương Kiến Thành đang ở cổng: "Giáo sư Dương, học trò tuy rằng tồi, nhưng chung quy là nhà , con cái , đó cũng là nhất của hai , nhiều năm như , cũng nên buông xuống thôi."
Cùng con cái mỗi bên chịu nhận sai một chút, giao thừa cũng thể náo nhiệt hơn chút, dù cũng là con ruột của , gì nhiều hận thù như , bây giờ chuyện đều qua , vợ chồng hai cũng hẳn là nguôi giận ."
Đôi vợ chồng già trả lời những lời của ông cụ , họ chỉ chiếc xe của La Tiếu biến mất ở ngã tư, lúc họ mới mỉm với ông cụ trong sân.
La Tiếu thấy những lời của ông cụ, nhưng nếu thấy, cũng sẽ chỉ cần sư phụ và sư mẫu nguôi giận, nghĩ thông suốt , thì bản cô ý kiến.
Cô đối với sư phụ và sư mẫu là điều nên , dù hai vợ chồng bọn họ cũng dạy dỗ nguyên chủ nhiều như , hơn nữa bản ở chung với bọn họ cũng , cho dù quyết định của sư phụ và sư mẫu là cái gì, cũng sẽ ảnh hưởng đến phần tâm ý hiếu kính sư phụ và sư mẫu của cô.
Thấy thời gian còn sớm nữa, La Tiếu nhanh chóng lái xe đến nhà họ Cố.
Vừa đến cổng, liền thấy em gái của chồng đang mỉm ở chỗ đó.
Dừng xe , chút lo lắng: "Trời lạnh như thế , em đây gì? Không tình huống của bản như thế nào ?"
Lục Dật Đình nở nụ : "Chị dâu hai, đây là em mới liền thấy xe chị đang qua đây mới đợi ở chỗ ."
Lúc La Tiếu cô : "Vậy , là chị dâu hai oan uổng em ."
Thạch Đầu và Thái Phong ở trong sân cùng chạy ngoài, một năm qua Thạch Đầu và Thái Phong cao hơn nhiều, sang năm mới Thạch Đầu sẽ tròn mười bảy tuổi, thời gian trôi qua thật nhanh, bây giờ đứa nào cũng đều cao mét bảy mét tám .