Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1060
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:17:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Tiếu khi rời , đóng cửa lớn dẫn bọn trẻ nhà, ở đây đồ chơi gì hết, La Tiếu tìm giấy bút đến dạy bọn trẻ nhận chữ.
Buổi trưa Lục Dật Đình bước cửa, Lục Nghị Thần cũng đến, La Tiếu : "Thời gian chuẩn, để em bày cơm, rửa tay ."
Đợi bọn họ xuống hết, La Tiếu cũng bày bát xong , La Tiếu xới một bát cơm cho Lục Dật Đình: "Em ăn nhiều một chút, những món đều thích hợp cho bà bầu ăn đó."
Lúc Lục Dật Đình mới hỏi: "Chị dâu, dì Lý ạ ?"
La Tiếu xuống, cầm đũa lên: "Con trai của dì dẫn vợ con về thăm , chị cho dì nghỉ phép, để cho dì về đoàn tụ với gia đình .
Lục Dật Đình xong: "Em còn đang nghĩ, nửa ngày mà cũng thấy bóng dáng dì ."
La Tiếu gắp thức ăn: "Hôm nay tan , em sẽ đến đón, em về ở với bọn chị một đêm, ngày mai Tường Thuỵ nhất định sẽ về, một lát nữa gọi điện cho , để lúc về qua đón em."
Lục Dật Đình gật đầu: "Vâng ạ, cảm ơn chị."
La Tiếu dùng đũa chuyên gắp thức ăn, gắp một miếng thịt cho cô : "Cảm ơn gì chứ, chăm sóc em chuyện nên ."
Lục Nghị Thần thấy vợ chỉ chăm sóc bọn trẻ và em gái thôi, nhanh chóng gắp thịt bát cô: "Ăn , thức ăn sắp nguội cả ."
Lục Dật Đình dáng vẻ của hai, liền : "Chị dâu, chị xem em đối với chị thế cơ chứ, trong mắt chỉ chị mà thôi."
La Tiếu Lục Nghị Thần một nhát, : "Lẽ nào hai em đối xử với em ?"
Lục Dật Đình giọng xin tha mạng : "Em đầu hàng, đúng là xin thua ạ."
Mọi đều bật .
Nghiên Nghiên : "Cô ơi, chú bao giờ về thế ạ?"
Lục Dật Đình giơ tay xoa đầu Nghiên Nghiên: "Ngày mai về, Nghiên Nghiên nhớ đến chú mà hỏi thế nhỉ?"
Đôi mắt to của Nghiên Nghiên chớp chớp: "Nếu chú về, thì cô cần ngưỡng mộ cháu nữa ."
La Tiếu với con gái: " là còn nhỏ mà lắm chủ ý thế."
Ăn cơm xong, Lục Dật Đình thu dọn một chút đồ đạc cần mang theo, bộ đều để trong xe của Lục Nghị Thần, lúc mới gọi điện cho Khổng Tường Thuỵ, với ngày mai về nhà hai đón cô.
Khoá cửa xong, Lục Nghị Thần đưa Lục Dật Đình đến công ty , cô mới lái xe đưa La Tiếu và hai cô con gái về nhà.
La Tiếu về đến nhà, thấy trong sân đặt hơn mười chậu hoa, hài lòng gật đầu, lúc nãy nhân lúc Lục Nghị Thần đang chuyển đồ đạc, liền lấy ít giống hoa, đây cũng xem như là cho phép .
Cô để Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt chơi xếp gỗ, còn cùng với bác trai và bác gái họ Dung chuẩn mang hoa trồng trong chậu.
Vào mùa thu, bác trai họ Dung lên núi mang về nhiều đất thông, La Tiếu để bác trai họ dung bê vài túi qua đây, trồng hai cây hoa lan, một cây lan quân tử, một cây hoa đỗ quyên, và một cây hoa sơn .
Vốn dĩ hoa đỗ quyên mùa đông sẽ nở hoa, nhưng lúc La Tiếu chuyển chúng ngoài, thì nụ, ở giữa hai bông nở , nếu như tết mà bày ngoài, nhất định sẽ mắt.
Lan quân tử và hoa sơn đều mùa, đúng là cho rời mắt nổi, hai đoá hoa lan giờ đang nở kiều diễm, ngửi mùi thơm thoang thoảng, nhớ đến hai câu thơ "Lan chi y y, dương dương ký hương" (Lúc hoa lan nở, từ xa cũng thể ngửi thấy hương thơm phảng phất của nó)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1060.html.]
Nhìn thấy mấy chậu hoa trồng xong, nét mặt vui mừng, đúng là chút lỡ mang mà, ồ, bán , ha ha!
Để bác trai họ Dung giúp cô thu dọn những thứ còn , tưới hoa, lúc mới chuyển đến chỗ ánh mặt trời, để cho chúng tiến hành quá trình quang hợp.
Tự pha ấm , ở cửa đợi đến chọn hoa.
Cô rằng Chu Trọng Nguyên đích đến, bận, nên trực tiếp dẫn phòng để hoa, Châu Trọng Nguyên thấy hoa ở trong phòng, lúc mới cái gì gọi là cực phẩm.
Cuối cùng chọn một chậu hoa lan, một chậu lan quân tử, một chậu đỗ quyên, chậu hoa sơn cũng cực kỳ ý, tiếc là mang theo nhiều tiền, ngại dám nợ tiền.
La Tiếu thấy ánh mắt lưu luyến của , : "Chậu sơn đó thể lấy , đó thời gian thì kêu mang tiền qua đây là ."
Chu Trọng Nguyên chút ngại mà : "Vậy thì cảm ơn nhé."
Sợ hoa đông , nên La Tiếu tìm một cái khăn cũ, cắt bọc lấy hoa, dùng túi bóng gói , để cho nhanh chóng rời , thì đường hoa đông mất.
Nhìn thấy mấy xấp tiền tay, với hai cô con gái đang chơi vui vẻ: "Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, đưa các con đến một nơi."
Mặc quần áo cẩn thận cho hai đứa, đến cửa gọi điện cho Thạch đầu và Thái Phong, kêu bọn họ tập trung ở cao ốc bách hoá, gọi điện cho Khổng Tường Lâm, qua quan hệ của , nhắc nhở ở cửa lớn của cao ốc bách hoá chuẩn ít kẹo, bánh kem, hạt dưa, đậu phộng, và ít quần áo nữa.
Đợi lúc bọn họ đến, cao ốc bách hoá đều chuẩn gần xong , còn giảm giá nữa, La Tiếu cảm ơn.
Lúc kêu tài xế qua công ty lương thực mang ít lương thực qua đây, dù thì lúc nãy tiền hoa bán ít, tiêu sạch trơn.
Thạch Đầu hiểu mà hỏi: "Chị, mua đám để gì thế?"
La Tiếu : "Sắp tết , chúng tặng cho các bạn nhỏ ở viện phúc lợi một chút tình yêu qua đó."
Cô luôn cảm thấy, thể tái sinh, cơ duyên lớn như , chính là sự chiếu cố của ông trời, cũng thể gì, vẫn nên gắng sức những việc trong khả năng của thì hơn.
Cho Thạch Đầu, Thái Phong và hai cô con gái của tham gia, là bọn chúng học cách trân trọng và ơn, trong tâm hướng thiện, tương lai cương trực lương thiện.
La Tiếu còn với phía viện phúc lợi, lúc bọn họ đến, thì đúng lúc phóng viên đang ở bên đó phỏng vấn, thấy bọn La Tiếu mang đồ đến, phóng viên phỏng vấn một chút nhưng La Tiếu từ chối .
Phóng viên còn chụp vài tấm ảnh, chuẩn ngày thứ hai đưa tin, giàu lòng nhân ái như thế đáng để dân học hỏi.
La Tiếu thấy nhiếp ảnh gia đang chụp ảnh, liền thương lượng với bọn họ vài câu, La Tiếu hề phản đối bọn họ đưa tin, như thì chừng sẽ nhiều giàu lòng nhân ái đến tặng chút ấm áp cho họ, các em nhỏ trong viện phúc lợi cũng thể sống hơn một chút, nhưng hy vọng bọn họ để lộ thông tin của bản và các con của , bọn cô chỉ âm thầm việc thôi.
Viện phúc lợi còn đang buồn phiền vì khó qua cửa ải cuối năm, thấy một đống vật tư tặng, ai nấy mặt đều lộ vui mừng, cảm kích vô cùng.
La Tiếu dẫn theo mấy đứa trẻ trong viện phúc lợi chơi cùng đám trẻ chơi một lúc, đợi đồ xe bốc hết xong, viện trưởng viện phúc lợi kích động đến cảm ơn; "Thật lòng vô cùng cảm ơn cô."
Viện trưởng với đám trẻ trong nhà: "Cô gái quyên góp cho viện chúng lương thực và quần áo, cho chúng thể đón năm mới, vỗ tay cảm ơn nào."
Tiếng vỗ tay vang lên, trong mắt đám trẻ tràn ngập cảm kích.
La Tiếu giơ tay hiệu cho yên lặng: "Mọi cần cảm ơn, chỉ là một việc nên mà thôi, chỉ hy vọng lớn lên năng lực , thể những việc báo đáp cho xã hội là , để chúng đem tình yêu lan toả đến ."