Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:56:38
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nghị Thần : "Mấy cái phiếu cần dùng đến, cô nhận , nếu cô nhận thì sẽ nhận mấy đồ mà cô mang đến, thể kiếm lợi từ cô ."

La Tiếu bất đắc dĩ rút một tờ , nhưng Lục Nghị Thần nhét những tờ phiếu tay cô, đó phòng bếp.

La Tiếu mở miệng như gì đó nhưng cuối cùng cũng thể .

Cô cất những tấm phiếu trong giỏ xách, đặt mặt đất.

Cô lên tiếng gọi Lục Nghị Thần, đột nhiên đầu óc động kinh mà thực hiện một động tác cúi đầu tao nhã của đời : "Kính chào, hùng!"

Hành động của La Tiếu khiến Lục Nghị Thần sững sờ, giờ nghĩ đến La Tiếu sẽ những hành động bất ngờ như , chẳng trong lòng chút ấm áp.

Vẻ mặt La Tiếu vô cùng nghiêm nghị: "Anh phế nhân, mạnh hơn gấp trăm ngàn những tay chân lành lặn nhưng cả ngày việc gì, cố lên!"

Nói xong lấy chiếc giỏ đất lên rời khỏi, xong những tâm tình của cũng theo, giẫm lên con đường đầy bùn nước, bước từng bước về nhà.

Lục Nghị Thần ở cửa phòng bếp La Tiếu rời , nhúc nhích, qua hồi lâu mới hồi phục tinh thần, đột nhiên đầu óc cảm thấy rộng mở tươi sáng, tâm trạng cũng khác hẳn.

La Tiếu chỉ bằng mấy câu và hành động của thể khiến cho Lục Nghị Thần suy nghĩ nhiều thứ, tâm trạng ủ rũ chán chường cũng còn nữa, đó là vui vẻ thoải mái.

La Tiếu về nhà ăn cơm xong thì trời cũng tối, cô đóng cửa kỹ tiến gian để luyện võ thuật, tập yoga, nghĩ đến xấp vải mà lấy từ nhà họ Diêu về.

Số vải là do nhà họ Dương và nhà họ Viên cho, đủ để may một bộ trang phục, may mắn là trong gian thiếu cái kéo, may quần áo là thế mạnh của cô, kiếp ít theo thầy hướng dẫn và các đàn chị để học hỏi.

Một buổi tối hai bộ quần áo, đúng là thời gian còn sớm, ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-102.html.]

Ở thủ đô, ông Viên Hoài Giản của nhà họ Viên nhận thư của La Tiếu, thấy nét chữ cứng cỏi hơn nhiều, còn tưởng khi về Cát Thị cô bỏ công sức học tập rèn luyện, nhưng càng càng tức giận.

Suýt chút nữa thì đập vỡ tàn, trong nhà đang chuyện cũng dám lớn tiếng, con trai cả Viên Duy Chu vội vàng đến hỏi: "Cha, cha ?"

Ông cụ Viên lấy bức thư đặt lên bàn cho Viên Duy Chu xem, trong mắt tràn đầy lửa giận: "Trên đời tại vô sỉ như , , cha dẫn con bé về thủ đô.

, con gọi điện thoại, cần quan tâm đến nhà họ La ở Cát Thị nữa, bọn họ cũng xem mặt mũi nhà họ Viên chúng gì, gọi ngay bây giờ , thật sự là khinh quá đáng."

Con trai cả dám chậm trễ, liền trực tiếp nhấn gọi mặt , giải thích đơn giản vài câu cúp điện thoại.

Ông cụ Viên với con dâu thứ hai: "Đặt vé xe cho cha, cha Cát Thị."

Những trong nhà vội vàng khuyên can, đó ông cụ đến nông trường chịu ít tội, cơ thể cũng lắm, nếu ông Dương trong nông trường âm thầm chăm sóc mấy năm thì e là bây giờ sớm chịu nổi .

Cuối cùng, khi lá thư của La Tiếu xong, nhà họ Viên bắt đầu trấn áp việc của nhà họ La mới để cho ông cụ Viên cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Con trai út nhà họ Viên thấy việc , rằng mấy ngày tới sẽ công tác bên đó, thể giúp bọn họ xem tình hình như thế nào.

 

 

 

 

Loading...