Ninh Tử Bình mang theo Uông Hải Lan tiến quán cơm nhỏ đối diện cung tiêu xã, tiến đến liền nhân viên phục vụ nhiệt tình tới hỏi thăm: "Hai vị ăn chút gì ?"
Người của quán cơm nhiệt tình hơn tiệm cơm Quốc Doanh nhiều, Ninh Tử Bình menu dán tường một chút: "Một đĩa thịt băm xuyên tiêu, một đĩa đậu hũ chiên, thêm hai bát mì sốt."
Nhân viên phục vụ báo đồ ăn cho bếp , đưa tới cho hai vợ chồng bọn họ một bình nước: "Uống chút nước nhé."
Uông Hải Lan chút ghét bỏ, nhưng dám già mồm quá đáng, cầm ấm nước tráng qua hai cái ly, lúc mới rót hai ly nước, đưa một ly cho Ninh Tử Bình: "Tử Bình, kế tiếp chúng ?"
Ninh Tử Bình uống một hớp nước: "Chúng sẽ về trong thôn tìm cán bộ thôn một chuyến, bọn họ kiểu gì cũng sẽ một chút tình huống, lúc đầu nhớ là từ trạm nông cơ điều , khẳng định là nơi rõ ràng, xem là nghĩ sai.
Lát nữa mua chút đồ vật, thôn thăm hỏi một chút, nếu như bọn họ cũng , chúng chỉ thể thành phố thử thời vận."
Một bên khác, La Tiếu uể oải ở ghế salon nhận điện thoại: "Alo, tìm ai?"
"Tổng giám đốc La, là , Hồ Đông Hùng."
"Sao gọi điện thoại đến đây, việc ?"
"Là chuyện báo với cô."
"Nói ."
"Mấy ngày , đến nơi khác việc, căn cứ Tô Châu khẩn cấp gọi ba , lúc trả lời điện thoại qua, phụ trách bên với con gái của Thường Thanh - Thường Uyển Di qua đó, là nhà bạn việc vui, dùng đồ ăn của Nhất Phẩm, đồng ý
nào ngờ chuẩn đồ ăn xong Thường Uyển Di nhắc đến chuyện trả tiền, kêu lái xe , nhân viên công tác ngăn bọn họ cho , cô cha cô giúp chúng lấy đất, thì cô lấy chút đồ ăn coi như là thù lao.
Lúc nhận điện thoại, nghĩ đến đừng lớn chuyện, cứ để bọn họ thả cô lát nữa tự qua nhà họ Thường một chuyến, việc cho Thường Thanh, nào ngờ bận quá nên chậm trễ.
Không nghĩ tới hôm nay Thường Uyển Di qua, lái một chiếc xe bán tải lớn, rõ cô và bên quan hệ như thế nào nên dám tự tiện xử lý."
La Tiếu nhạo một tiếng: "Đây là coi là thành công tử Bạc Liêu hả? Gọi điện thoại cho Thường Thanh bảo ông qua đó thanh toán hóa đơn đó, Nhất Phẩm sang sổ nợ khi nào cơ chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1010.html.]
Hồ Đông Hùng rõ: "Biết , đây gọi điện thoại."
Thường Thanh đang bận việc nhận điện thoại thì sửng sốt một chút, đối phương nhắc đến Nhất Phẩm mới hiểu là vị nào: "Anh gọi điện thoại tới là chuyện gì ?"
Hồ Đông Hùng kể chuyện : "Nhất Phẩm chúng từng nợ sang sổ, đó cũng là nể mặt của ngài, hôm nay thiên kim của các ngài mang lái một chiếc xe bán tải đến, đoán chừng tiền cũng sẽ ít, ngài xem tự đến một chuyến , nếu hóa đơn quá lớn, chúng sợ xảy chuyện, còn mời ngài giải thích một chút."
Thường Thanh ở đầu dây bên đen mặt: " tới ngay, cho hỏi thiếu bao nhiêu tiền?"
Hồ Đông Hùng hóa đơn tay: "Lần cũng nhiều, tổng cộng là ba trăm ba mươi hai đồng bảy hào, ngài đưa ba trăm là ."
Đầu dây bên , Thường Thanh thấy con , nếu như Thường Uyển Di ở ngay mặt thì nhất định sẽ nạo cô .
Để điện thoại xuống, trong quần chỉ mười hai đồng, nhanh ngoài mượn đồng nghiệp một vòng, cho dù cũng góp đủ.
Thật sự là cách nào, lên tài vụ một chuyến, dự chi tiền lương mới góp đủ 330 đồng, ông nghĩ xóa con lẻ phía còn , nếu để cho xóa hơn 330 đồng thì thật hổ.
Chờ ông vô cùng lo lắng đến căn cứ Nhất Phẩm thì thấy con gái đang ở đó mắng : "Cha là ân nhân của cô , mảnh đất ở vùng ngoại thành của cô chính là cha giúp cô , cô mới thể lấy , ? Hiện tại trở mặt liền nhận hả? Thật sự là vong ân phụ nghĩa."
Còn điều gì đó từ phía kéo qua quăng cho một bạt tai: " còn thực sự , loại năng lực , còn thể giúp lấy đất, tại cô còn thể lên trời hả?"
Thường Uyển Di thấy rõ đ.á.n.h cô thì con mắt trợn to, cô nghĩ tới cha sẽ tới.