Thập Niên 80: Đổi Hôn Làm Mẹ Kế, Chồng Lạnh Lùng Cấm Dục Ôm Eo Cưng Chiều - Chương 59: Cuộc thi Thủ công
Cập nhật lúc: 2025-08-21 00:04:54
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Ý Thâm dẫn Khương Mãn thăm hàng xóm.
Tần Ý Thâm nhẹ nhàng gõ cửa, cửa nhanh chóng mở , gương mặt rạng rỡ đầy nhiệt tình của cán bộ Lý xuất hiện ở ngưỡng cửa.
“Lão Tần , mau , mau !”
Anh gọi nghiêng nhường đường cho Tần Ý Thâm và Khương Mãn nhà.
Trong nhà, chị Trương, vợ cán bộ Lý, đang ghế sofa đan áo len, thấy khách đến, cô vội vàng đặt việc đang xuống, dậy đón tiếp.
“Đây chắc là em dâu , quả đúng là danh bằng gặp mặt, em dâu xinh quá chừng!”
Lời khen của chị Trương khiến Khương Mãn ngượng ngùng mỉm .
Mọi quây quần bên , bắt đầu trò chuyện vui vẻ.
Tần Ý Thâm mở lời : “Lão Lý , từ nay chúng là hàng xóm , mong chiếu cố nhiều nhé. đưa gia đình chuyển đến, còn nhiều việc hỏi các chị đây.”
Cán bộ Lý ha hả: “Lão Tần, gì chứ. Chúng đều là một phần của quân khu, giúp đỡ lẫn là lẽ đương nhiên. Em dâu , em mới đến, nếu gì quen thì cứ với chúng nhé.”
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Khương Mãn mỉm đáp : “Cảm ơn hai chị, thực ở đây môi trường , chỉ là em còn quen lắm thôi.”
Chị Trương nhanh nhảu tiếp lời: “Em dâu, gì mà quen. Trong đại viện chúng đủ cả, siêu thị, phòng khám, tiệm cắt tóc, cuộc sống tiện lợi lắm. Hơn nữa, chúng những vợ quân nhân bình thường cũng tụ tập, tổ chức các hoạt động nọ, em cũng tham gia nhé.”
Trò chuyện một lúc về chuyện gia đình, chủ đề từ lúc nào chuyển sang cuộc sống trong quân khu.
Cán bộ Lý kể một cách sinh động về những chuyện thú vị trong quân khu và những khoảnh khắc huấn luyện tuyệt vời sân tập, Tần Ý Thâm cũng thỉnh thoảng xen vài câu, chia sẻ kinh nghiệm và cảm xúc của .
Khương Mãn lắng say sưa, cô bắt đầu hiểu sâu hơn về nơi đầy khí chất đàn ông và kỷ luật .
Ra khỏi nhà cán bộ Lý, họ đến nhà giáo sư Vương ở tầng . Giáo sư Vương là một nhân vật văn hóa nổi tiếng trong đại viện quân khu, kiến thức uyên bác, tính cách nho nhã.
Gõ cửa nhà ông, giáo sư Vương đeo một chiếc kính, mỉm xuất hiện ở cửa.
“Đồng chí Tần, hoan nghênh hoan nghênh, vị chắc là phu nhân .”
Vào trong nhà, Khương Mãn thu hút bởi căn phòng đầy sách và tranh chữ.
Giáo sư Vương dường như hiểu ý cô, : “Nếu cô thấy hứng thú, cứ tự nhiên xem. Đây đều là bộ sưu tập của bao năm nay, một còn giá trị đấy.”
Khương Mãn chút dè dặt : “Giáo sư Vương, ông khách sáo quá. chỉ xem qua thôi, những bộ sưu tập của ông thật sự khiến mở mang tầm mắt.”
Không từ lúc nào, trời nhá nhem tối.
Tần Ý Thâm và Khương Mãn dậy cáo từ, giáo sư Vương và gia đình ông nhiệt tình tiễn họ tận cửa.
Trên đường về nhà, Khương Mãn cảm khái : “Ý Thâm, hôm nay thật sự thu hoạch nhỏ. Những hàng xóm đều nhiệt tình thiện, hơn nữa mỗi đều đặc điểm và sức hút riêng.”
Tần Ý Thâm gật đầu: “ , đây chính là sức hút của đại viện quân khu. Mọi đến từ những nơi khác , những cảnh khác , nhưng đều thể hòa thuận chung sống, học hỏi lẫn . Sau em tiếp xúc nhiều với họ, chắc chắn sẽ ngày càng thích nghi với cuộc sống ở đây thôi.”
Sáng hôm , Tần Ý Thâm huấn luyện.
Ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ, nhẹ nhàng rải xuống sàn phòng khách nhà Khương Mãn, tạo thành những vệt sáng vàng óng.
Khương Mãn đang ghế sofa, sắp xếp quần áo, lúc , một tiếng gõ cửa trong trẻo vang lên.
Cô dậy mở cửa, chỉ thấy chị Trương hàng xóm với nụ tươi tắn ở cửa. “Em Khương Mãn, đang bận gì thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-doi-hon-lam-me-ke-chong-lanh-lung-cam-duc-om-eo-cung-chieu/chuong-59-cuoc-thi-thu-cong.html.]
Chị Trương nhiệt tình chào hỏi, bước nhà.
“Chị Trương, mời chị , em đang dọn dẹp linh tinh thôi ạ.”
Khương Mãn vội vàng đáp lời, mặt nở nụ thiện. Chị Trương xuống, thẳng vấn đề: “Em gái , hôm nay chị đến là để với em một việc. Gần đây các chị em quân nhân trong đại viện chúng tổ chức một cuộc thi thủ công, vui lắm. Chị nghĩ tay em khéo thế, nhất định tham gia đấy.”
Khương Mãn sững sờ, chút tò mò hỏi: “Cuộc thi thủ công? Thi cái gì ạ?”
Chị Trương hăm hở giới thiệu: “Thể loại nhiều lắm, như đan lát, thêu thùa, cắt giấy, đồ trang sức thủ công các kiểu đều . Trong đại viện chúng ít chị em tuyệt chiêu riêng, ai cũng nhân cơ hội để thể hiện, giao lưu học hỏi lẫn đó.”
Khương Mãn xong, trong lòng dấy lên một tia hứng thú.
Khi còn sống ở nông thôn, cô thường các công việc thủ công, như đan áo len cho nhà, lót giày, mỗi dịp lễ Tết còn cắt những hình dán cửa sổ may mắn.
Những kỹ năng thủ công chỉ là một phần của cuộc sống, mà còn là cách cô gìn giữ sự ấm áp gia đình và truyền thống văn hóa.
“Em đây chỉ là mấy món thủ công nhỏ ở quê thôi, .”
Khương Mãn khiêm tốn .
“Em gái , em đừng khiêm tốn. Chị đây em ở trong làng giỏi, tay nghề của em mà đem thì chắc chắn sẽ khiến kinh ngạc đó. Với , cuộc thi chủ yếu là để vui vẻ thôi, cùng náo nhiệt, thắng thua quan trọng.”
Chị Trương vội vàng động viên. Khương Mãn khỏi chút động lòng, cô nghĩ tham gia cuộc thi lẽ là một cơ hội để hòa nhập cuộc sống đại viện, thể quen nhiều hàng xóm hơn, cũng thể khiến cuộc sống của thêm phong phú.
“Vậy em thử xem , chị Trương, nhưng em còn chuẩn nữa.”
“Được thôi, em gái. Thời gian vẫn còn dư dả lắm, em cứ từ từ chuẩn . Đến lúc đó chị sẽ cùng em đến địa điểm thi, cổ vũ cho em.”
Chị Trương vỗ n.g.ự.c cam đoan.
Từ đó về , Khương Mãn bắt đầu chuẩn kỹ lưỡng.
Cô lục tìm hộp kim chỉ của , lấy đủ loại len màu sắc, định đan một chiếc khăn choàng tinh xảo.
Ngón tay cô lướt thoăn thoắt giữa những sợi len, mũi kim thành thạo mà tinh tế, mỗi mũi đan đều dồn hết tâm huyết và sự mong chờ của cô cuộc thi.
Thời An và Thời Ninh thấy đang bận rộn đồ thủ công, cũng vây quanh. Thời Ninh tò mò hỏi: “Mẹ ơi, đang gì ạ?”
Khương Mãn trả lời: “Mẹ đang chuẩn tham gia cuộc thi thủ công của đại viện, sẽ một chiếc khăn choàng thật đấy.”
Thời An phấn khích : “Mẹ ơi, nhất định sẽ giành giải nhất!”
Khương Mãn sự ngây thơ đáng yêu của lũ trẻ chọc : “Con yêu, chỉ cần cố gắng hết sức là .”
Trong quá trình chuẩn , chị Trương cũng thỉnh thoảng ghé qua xem tiến độ của Khương Mãn, đưa một ý tưởng và lời khuyên. Đôi khi, họ cùng thảo luận xem mũi đan nào phù hợp hơn, sự kết hợp màu sắc nào sẽ mắt hơn.
Sự tương tác khiến Khương Mãn cảm nhận sự ấm áp và đoàn kết giữa những hàng xóm trong đại viện.
Cuối cùng, ngày diễn cuộc thi thủ công cũng đến. Khương Mãn mang theo chiếc khăn choàng tỉ mỉ đan đến địa điểm thi. Hiện trường tụ tập nhiều gia thuộc trong đại viện, các tác phẩm của đủ loại muôn màu muôn vẻ, mỗi thứ một nét đặc sắc riêng.
Có những chiếc khăn tay thêu thùa tinh xảo, những tác phẩm cắt giấy sống động như thật, cả những món đồ trang sức thủ công đầy sáng tạo. Khương Mãn căng thẳng đưa chiếc khăn choàng của trưng bày.
Chiếc khăn choàng đó đan bằng sợi len mềm mại, bên những hoa văn tinh xảo và họa tiết tỉ mỉ, ánh nắng mặt trời tỏa ánh sáng dịu nhẹ.
Những xung quanh khi thấy, đều nhất loạt đưa mắt tán thưởng.
“Tài đan len khéo thật đấy!”
“ , hoa văn quá chừng, chắc chắn tốn nhiều công sức.”