Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-06-24 11:29:54
Lượt xem: 18

Tôn Biền có hơi ngờ vực, nếu như cô nhớ không nhầm thì tên của bà ngoại mình là Vương Duẫn Nga, vậy thì người tên Duẫn Nhàn này là ai nhỉ? 

Tại sao món đồ trang sức của người này lại được bà ngoại cất giữ cẩn thận như vậy?

Ngay khi Tôn Biền muốn hỏi một chút, lúc ngẫng đầu thì phát hiện bà ngoại mình vốn đang nấu trà bên bếp lò đã leo lên đầu giường sưởi từ lúc nào, bà lão gối đầu nằm trên giường và ngủ.

Tôn Biền thấy vậy cũng không muốn làm phiền bà ngoại nghỉ ngơi.

Suy nghĩ một hồi rồi cô đội món trang sức lại lên trên đầu mình và tiếp tục yên lặng uống trà nghe hí khúc.

Những ngày này Tôn Biền thực sự sống rất thoải mái.

Dù là ở thôn quê nhưng vì công việc thuận lợi nên chất lượng cuộc sống của người nhà họ Điền cũng không hề thua kém gì so với cuộc sống trên thành phố.

Thời nay dù là đám cưới hay là đám ma thì người ta cũng đều cần đến thợ mộc.

Mỗi một lần ông ngoại Tôn Biền đi làm là tiền công được trả vô cùng hậu hĩnh.

Nhưng thu nhập cũng không thể so được với những người kiếm sống từ công việc làm ruộng.

Hơn nữa tay nghề của cha con nhà họ Điền có thể nói là tiếng lành đồn xa, ngay cả những người trong thành phố.

Khi cần cũng sẽ nhờ người tới đóng đồ, mỗi lần như vậy ông lão Điền sẽ lấy ra một ít tiền công dùng để đổi những thứ khác.

Chẳng hạn như phiếu vải, phiếu thịt hoặc các phiếu đường công nghiệp.

Bà ngoại Tôn Biền lại là một người có cá tính, con gái xuất giá gả chồng rồi đều sẽ được cho ra riêng cả.

Bà lão từ trước đến giờ cũng không quản mấy chuyện vặt vãnh trong nhà con cháu, nói rằng nuôi lớn các con là bà đã hoàn thành nghĩa vụ rồi.

Nên chuyện sau này muốn làm gì thì làm, chớ làm phiền đến việc hưởng thụ cuộc sống của bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-59.html.]

Bà lão Điền cũng là một người tinh ý, sự tinh ý của bà lão không phải phô trương rõ ràng, mà là nếp sống kĩ càng cẩn thận.

Cho dù cuộc sống có nghèo khổ, áo quần có chắp vá thì cũng phải sạch sẽ đàng hoàng, giày bị rách cũng phải may lại thành hình bông hoa.

Đây chính là quan niệm sống của bà.

Do ảnh hưởng từ lập trường của bà ngoại mà Tôn Biền sống cùng bà cũng lớn lên trong sự “hưởng thụ” này.

Ban ngày sau khi ăn điểm tâm xong thì bà lão sẽ ra sân hái một ít trái cây.

Ở nông thôn mùa này chính là thời điểm dồi dào trái cây nhất, nào là quả hạnh, mận, lê, dưa hấu, dứa, táo xanh.

Chỉ cần là trái cây có thể trồng được ở nơi này thì chắc chắn nhà họ Điền đều sẽ có đủ.

Những trái ngon nhất đều được hái xuống, một ít được cho vào giếng nước và ướp lạnh.

Số còn lại bà lão Điền sẽ gọt sạch vỏ sau đó cho vào hũ hoặc ngâm rượu trái cây, để dành đến mùa đông thì sẽ đem ra dùng.

Vào buổi sáng, Tôn Biền mở sách tài liệu cấp ba của anh họ ra xem để học trước.

Bà ngoại thì mang kính ngồi ở đầu giường sưởi làm đồ nữ công.

Bất kể thứ gì mà bà lão tự tay làm thì khẳng định những thứ đó đều là làm cho ông ngoại Tôn Biền.

Con trai bọn họ đã có con dâu lo cho rồi, bà lão tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào.

Buổi trưa bà ngoại Tôn Biền sẽ làm cơm rất đặc sắc, mà sự đặc sắc này không phải nói về màu sắc thức ăn mà là nói đến thành phần trong món ăn đấy.

Cho dù trên bàn chỉ có mỗi một món thì bên trong món đó nhất định cũng sẽ có ít nhất bốn loại rau củ.

Giống như cơm trưa ngày hôm nay là món dưa leo trứng chiên, bên trong còn có cả cà rốt và nấm khô.

 

Loading...