Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 56
Cập nhật lúc: 2024-06-17 22:16:50
Lượt xem: 19
Những cây quạt mà người dân trong thôn hay cầm để quạt gió chủ yếu đều là đồ họ tự làm ở nhà hết.
Cách làm loại quạt này cũng tương đối đơn giản, chỉ cần tìm một tờ giấy cứng hoặc lấy vài tờ giấy mềm xếp chồng lên nhau.
Sau đó dùng kéo cắt thành hình của một cây quạt, cuộn tròn mép quạt rồi bọc lại bằng vải bông, sau đó dùng hồ dán lên là đã làm xong mặt quạt.
Sau đó tìm một nhánh cây nhỏ bằng ngón tay, bẽ gãy thành độ dài vừa đủ rồi dùng rìu bổ từ đầu nhánh cây xuống.
Tiếp theo lấy nhánh cây vừa bổ kẹp chặt vào mặt quạt đã làm trước đó rồi dùng loại chỉ thô vá cho chắc chắn lại là được.
Loại quạt này được làm nên từ những thứ đồ tinh tinh không có ích lợi gì nhiều, ấy vậy mà khi dùng để quạt lại rất tốt.
Chỉ có điều thời gian sử dụng cũng không được quá lâu, thông thường dùng qua một ngày là cây quạt mới làm sẽ bị gãy, nên chỉ có thể làm lại cái mới để dùng tiếp mà thôi.
Vì được làm ra từ đồ bỏ, nên trên mặt quạt sẽ thường hay có màu xanh đỏ đủ màu, còn có thể thấy có các loại hình vẽ chữ viết ở trên đấy.
Tôn Biền nhìn kỹ thì thấy rõ trên cây quạt bà thím của cô đang cầm có hai chữ tiếng Anh rất lớn.
Xung quanh mép quạt còn có thêm vài từ tiếng Anh, chắc hẳn là người này đã dùng sách cũ của con ở nhà để làm thành quạt luôn rồi.
Bà ngoại Điền thấy Tôn Biền trở lại một mình cũng không bất ngờ chút nào, thằng cháu út của bà tính cách loi choi y như khỉ vậy.
Giờ này chắc là lại chạy đến ngõ ngách nào đó để bóc gạch rồi.
Bà lão vẫy chiếc quạt cũ kĩ trên tay rồi nói với những người bạn lão đang tán gẫu đủ thứ chuyện trên đời: “Không nói chuyện với mấy bà nữa, Tiều Biền nhà tôi đã trở về rồi.”
Bà lão nói xong thì đứng lên đợi Tôn Biền tới rồi cả hai cùng nhau về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-56.html.]
Cặp vợ chồng già của nhà họ Điền ở trong phòng chính phía đông, hai gian phòng phía đông này đều là của hai ông bà lão.
Còn hai gian phòng ở phía tây thì là chỗ của con trai trưởng cùng với mấy đứa cháu.
Gian phòng của hai ông bà lão rất đặc biệt, mỗi một món đồ nội thất được sử dụng ở trong nhà đều được đặt ở vị trí không quá bắt mắt.
Nhưng sau khi dùng thì chỉ cần để ý một chút là có thể tìm thấy ngay.
Chẳng hạn như cái bàn trang điểm của bà ngoại, nếu như không biết trong nhà có thứ đồ này và cố ý đi tìm thì chắc chắn sẽ không bao giờ tìm được nó.
Bởi vì nó đã được cất giấu khéo léo ở trong tủ quần áo lớn của ông ngoại Điền.
Cái bàn trang điểm đó đã được cất giấu trong nhiều thập kỷ qua chỉ để không gây chú ý cho người khác.
Phải biết rằng trong thời đại hỗn loạn thì đừng nói đến bàn trang điểm, chỉ cần bày ra một cặp bình sứ và chổi lông gà cũng có thể bị người ta tố là đi theo chủ nghĩa tư bản.
Trong đầu vẫn còn mang tư tưởng địa chủ giàu có bóc lột người dân.
Tôn Biền khi còn nhỏ đã có sống với bà ngoại một khoảng thời gian, cho nên cô cũng biết bà ngoại mình có một số món đồ rất quý giá.
Những năm gần đây bà lão cũng dần dần lấy ra vài món đồ để dùng, nhìn chiếc máy hát cùng với đĩa than cũ kia.
Tôn Biền thật sự rất khâm phục, những thứ này làm sao có thể cất giấu được nhỉ?
Bà lão lựa ra một chiếc từ trong những chiếc đĩa than kia, sau khi đặt kim đĩa than đúng chỗ thì chiếc đĩa từ từ chuyển động.
Giọng hát đầy nội lực và truyền cảm của Mai tiên sinh nhanh chóng vang lên khắp phòng.