Thập niên 80: Cuộc sống tại khu nhà máy - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-05-25 09:35:51
Lượt xem: 40
Trước cổng phía tây nhà máy điện hôm nay bỗng náo nhiệt lạ thường.
Hôm nay là ngày mà nhóm người thực tập được chính thức tuyển dụng vào nhà máy điện.
Bởi vì toàn thể những người trong nhóm này đều là con công nhân nên khi đi làm bọn họ đều đi cổng phía bắc.
Những công nhân mới đều giống như Tôn Tuấn.
Bọn họ chọn mặc bộ quần áo mình thích nhất, hơi ngẫng cao đầu, nét mặt thể hiện sự kì vọng vào công việc sắp tới và một cuộc sống mới.
Thời điểm bước vào cổng nhà máy, Tôn Thúc Minh đột nhiên dừng lại.
Chờ đến khi con trai ở sau đi tới, ông nghiêng người về phía con trai rồi thấp giọng nói: “Một lát con nhớ đi tới phòng nhân sự báo cáo, bố sẽ không đi cùng đâu đấy.”
“Aiza, biết rồi ạ. Còn chuyện gì nữa không bố?”
Tôn Thúc Minh nghe vậy thì nhìn đứa con trai cao gần bằng mình, nhẹ nhàng vỗ một cái lên vai anh ấy rồi nói: “Chăm chỉ và bình tĩnh suy nghĩ, nói chậm làm nhanh. Mấy chữ này con nhất định phải nhớ kĩ.”
Tôn Tuấn nghe xong rất muốn nói trước đó bố đã nói mấy lời này rồi mà?
Nhưng cuối cùng cũng nhịn suốt, chỉ gật đầu thể hiện mình nhất định sẽ nhớ.
Đối với Tôn Tuấn mà nói, không nhớ được mấy lời này của bố cũng không sao cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-25.html.]
Lĩnh hội tinh thần là được rồi, không phải chỉ cần nói ít làm nhiều siêng năng nghĩ kĩ thôi sao, anh ấy nhất định sẽ làm được.
Tôn Thúc Minh nghe vậy rồi chỉ cho con trai phòng nhân sự ở đâu, sau đó để cho anh ấy đi cùng với mọi người, hoàn toàn không có ý định đưa đi.
Tôn Tuấn lần này cũng không để ý, ngược lại còn tràn đầy hứng thú mà bước nhanh về phía bên kia, trên đường đi còn gặp những người nhân công mới giống mình.
Đều là những người bạn lớn lên cùng nhau trong một khu, đã quá đỗi thân thuộc với nhau, đoàn người tụm lại nói cười rất vui vẻ, vừa nói chuyện vừa đi lên trên lầu.
Tôn Thúc Minh đứng cách đó không xa, canh giữ trước cửa tầng, ánh mắt vẫn luôn dõi theo con trai bước lên lầu.
Cho đến khi không còn nghe thấy tiếng cười đùa của đám thanh niên kia nữa mới thu hồi tầm mắt đi về phòng tiếp tục làm việc của mình.
Như vậy con trai cả nhà họ Tôn đã trở thành một công nhân trong nhà máy điện, bắt đầu đến với cuộc sống đi làm từ 8h sáng đến 5h chiều mỗi ngày.
Qua sự quan sát của Tôn Biền trong vài ngày qua, cô phát hiện anh cả thích đi làm nhiều hơn là đi học, mỗi ngày dù là ra khỏi cửa hay về đến nhà thì cũng đều vui vẻ vô cùng.
Nếu như ai đó đã thích một cái gì, thì không cần người khác nhiều lời, chính họ sẽ tự giác nghiêm túc làm, hơn nữa còn sẽ cố gắng hết sức để làm cho thật tốt.
Cũng giống như Tôn Tuấn, người này trước đây đi học nhìn đến sách là nhức đầu, mỗi khi đến kì thi đều phải nhờ đến em gái là cô đây đột kích phụ đạo thêm mới có thể miễn cưỡng đậu tốt nghiệp.
Vậy mà vào ngày nghỉ đầu tiên sau khi đi làm lại cầm sách vật lý đến chỗ Tôn Biền hỏi vài vấn đề.