Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 806

Cập nhật lúc: 2025-11-29 04:17:19
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời điểm đồ xuân lên kệ, cửa hàng quần áo Âu Dương một nữa thu hoạch lợi nhuận lớn, việc kinh doanh đương nhiên là vô cùng phát đạt.

Chỉ riêng cửa hàng mới ở khu công nghiệp, tuy vị trí nổi bật nhưng đối tượng khách hàng là những công nhân viên chức quốc doanh , thuộc dạng ăn âm thầm phát đạt. Đương nhiên, ngoài việc định vị chính xác, vài cô nhân viên xinh , tươi tắn trong cửa hàng cũng góp phần nhỏ. Họ đều là những cô gái trẻ mười tám đôi mươi, nhan sắc vóc dáng, từ xa thu hút, đương nhiên cũng là một phương thức quan trọng để thu hút khách hàng!

Tối thứ Tư tan , Bì Nam ngại ngùng đến hỏi Mai Tiểu Nhiễm: "Chị Nhiễm Nhiễm, chiều mai chồng em việc, thể giúp em trông con , chị thể cho em mang con đến cửa hàng trông nom hai tiếng ?"

Đây cũng là một yêu cầu quá đáng, Mai Tiểu Nhiễm là kiểu bà chủ vô nhân đạo, cô cũng từ chối, nhưng cô khỏi hỏi: "Sao em nhờ đẻ giúp trông con một lát?"

Bì Nam đỏ mặt gì.

Mai Tiểu Nhiễm thấy thì hiểu , mối quan hệ giữa Bì Nam và gia đình đẻ vẫn hàn gắn!

Tranh thủ lúc kiểm kê hàng hóa khi tan , cô hỏi Lưu Thanh về chuyện . Lưu Thanh khẳng định: "Hòa giải gì chứ, thật, đứa con của Bì Nam, e là ngay cả còn gặp mặt ."

Mai Tiểu Nhiễm chút khó hiểu, con ruột thịt mà, thù hận lớn đến mức nào mà cãi là cãi , gặp là gặp?

"Vậy thì nhà họ Bì cũng cứng đầu thật đấy!"

"Chắc chắn ."

Lưu Thanh kìm : "Cậu , Bì Nam chỉ là sĩ diện thôi, chứ trong lòng cũng quan tâm. Có mấy gặp ở khu tập thể, bà đều hỏi thăm tình hình của Bì Nam đấy!"

Mai Tiểu Nhiễm là nhiệt tình và hào phóng khi gặp chuyện, cô sắp xếp: "Hay là thế , xem chiều mai Bì Nam rảnh , nếu rảnh thì bảo bà đến cửa hàng một chuyến."

Lưu Thanh nghĩ xong liền bật : "Chị Nhiễm Nhiễm đúng là... Chị cô Bì gặp cháu ngoại ?"

"Tranh thủ cơ hội để Bì Nam hàn gắn quan hệ với nhà đẻ cũng , chỉ sợ Bì Nam chịu đến thôi."

"Cái đó thì chắc là ." Lưu Thanh khẳng định trả lời.

Đến chiều hôm , Bì Nam ăn cơm xong đến , liền mang theo con đến.

Quách Thông hơn một tuổi, đang là lúc đáng yêu và hiếu động nhất, hơn nữa đứa bé giống , xinh xắn. Mai Tiểu Nhiễm đầu thấy đứa bé cảm thấy giống Bì Lỗi, nhưng trai hơn Bì Lỗi, câu "cháu trai giống " quả sai.

Các cô gái trẻ trong cửa hàng cũng tỏ yêu quý đứa bé , bế, dù việc kinh doanh của cửa hàng quần áo đều tập trung giờ tan tầm của công nhân, lúc cửa hàng hầu như khách.

Khoảng ba giờ chiều, Bì Nam đến.

Đương nhiên, Bì Nam thấy đến thì bất ngờ, ngờ sẽ gặp ở đây.

Trong khoảnh khắc đó, m.á.u dồn lên đỉnh đầu, cô chỉ kịp gọi một tiếng "Mẹ", nhưng ôm chầm lấy cháu ngoại nhỏ, nước mắt lăn dài... Mặc dù con gái nghĩ, nhưng dù cũng là con , cháu ngoại cũng vô tội.

Quách Thông nhỏ bé hề quen bà ngoại, khi ôm lên thì chỉ ngây ngô.

Cô Bì kìm nước mắt, lau rơi xuống. Nếu con gái mâu thuẫn với gia đình, bà cũng sẽ đến mức cháu ngoại lớn như mới ôm đầu.

"Mẹ đừng nữa, đều là của con, tại con quá bướng bỉnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-806.html.]

Gần hai năm , đây cũng là đầu tiên Bì Nam tiếp xúc gần gũi với như ... Không nhớ nhà, những lúc nhớ nhà, cô chỉ thể trốn ở con đường ngoài cổng nhà máy, bố chợ , nhưng cũng dũng khí lộ diện.

"Bây giờ những chuyện cũng muộn , con lớn như thế ."

Tuy cô Bì giận con gái nghĩ, nhưng với tình hình hiện tại, bà cũng thể là cả đời nhận đứa con gái , ?

Lưu Thanh liền đến khuyên nhủ: "Hai con cũng thật là, khó khăn lắm mới gặp , chỉ thôi."

Cô Bì lau nước mắt, một tay ôm Quách Thông, một tay kéo Bì Nam, hạ giọng hỏi: "Con thật với , hai năm nay con ở nhà họ Quách, nhà họ đối xử với con thế nào?"

Bì Nam thể gì chứ, cô cũng là nuốt nước mắt trong mà, đương nhiên nhà chồng đối xử với cô tệ, mục đích là để cô yên tâm.

Buổi chiều, khi Mai Tiểu Nhiễm và Lý Mỹ Phượng tan đến cửa hàng quần áo, cô Bì vẫn về, vẫn ôm cháu ngoại hôn hít ngừng.

"Cô Bì, là cô mang cháu ngoại về trông vài ngày , thấy cô thích quá chừng."

Cô Bì thật sự mang cháu ngoại về, thực , chuyện Bì Nam gây , trong lòng bà sớm tha thứ cho con gái , nhưng bố và trai Bì Nam vẫn còn giận, cảm thấy Bì Nam chính thức về nhà đẻ xin ... Đã tự bỏ , thì bản lĩnh đừng về, điều phần giận dỗi nhiều hơn, nhưng cũng là vì sĩ diện.

Bì Nam sợ khó xử, vội vàng : "Để rảnh rỗi hãy mang Thông Thông về nhé."

Mai Tiểu Nhiễm đương nhiên vui khi thấy gia đình họ hòa thuận, dù cô cũng lớn lên trong một đại gia đình, cùng giúp đỡ, cùng tiến bộ, cùng hướng tới cuộc sống khá giả.

Cô Bì ở cửa hàng quần áo quá lâu, đến năm sáu giờ tối thì về nhà, còn về nấu cơm nữa!

"Cô Bì, cô rảnh rỗi thì cứ qua chơi nhé."

Mai Tiểu Nhiễm tiễn cô Bì , đương nhiên khuyên Bì Nam vài câu: "Mẹ em nuôi em lớn thế dễ dàng gì , tìm cơ hội, cả nhà ba em về nhà đẻ xin , bố em sẽ tha thứ cho em thôi, dù cũng là do bên em mà."

Bì Nam chỉ thể khổ, cô cũng , vấn đề là ở Quách Lâm... Có những chuyện, cô thể .

Chẳng mấy chốc đến cuối tuần. Cuối tuần là tuần đầu tiên đồ xuân lên kệ, theo phán đoán của Mai Tiểu Nhiễm, cuối tuần việc kinh doanh chắc chắn sẽ , cô bảo chín giờ sáng đến cửa hàng, trong khi bình thường chỉ cần chín rưỡi là .

Các cô gái đều lời, đến chín giờ mặt. Ai nấy đều nhân cơ hội ăn lớn, việc kinh doanh ngày thường thể so với cuối tuần? Hơn nữa, cũng nhận tiền hoa hồng, ngoài lương cơ bản , chỉ riêng khoản hoa hồng thôi cũng đủ khiến các cô gái động lực .

Thế nhưng, Bì Nam đến gần chín rưỡi mới tới, mặt thấy rõ một vết bầm tím.

Lưu Thanh thấy liền tức giận thôi, kéo cô hỏi: "Bì Nam, mặt rốt cuộc là ? Đừng với tự va đấy nhé, Quách Lâm động tay động chân ?"

"Không ."

Mí mắt Bì Nam sưng húp, mới .

Mai Tiểu Nhiễm bảo Lưu Thanh luộc trứng gà để chườm tan vết bầm cho Bì Nam. Trong lúc Lưu Thanh luộc trứng, cô với Bì Nam một câu: "Bì Nam, tuy kết hôn, nhưng dù cũng lớn tuổi hơn , vài chuyện cũng thoáng hơn . Nếu thực sự chịu ấm ức ở nhà chồng, lòng cũng sẽ thoải mái hơn một chút. Cậu cứ im lặng như , cuối cùng chịu thiệt thòi chẳng vẫn là ?"

Bì Nam lời , nước mắt kìm nén suốt quãng đường cuối cùng cũng rơi xuống, nhưng cô chỉ thút thít một lúc, hỏi gì cũng chỉ lắc đầu, miệng kín, chịu gì cả.

Đợi đến khi Lưu Thanh mang trứng luộc trắng đến chườm mặt cho cô, giận xót: "Bì Nam, thấy ai ngốc như . Nếu thực sự chịu ấm ức thì , cứ như , sợ tự chịu đựng đến phát bệnh ?"

Bì Nam chỉ rơm rớm nước mắt lắc đầu.

Loading...