Thập Niên 80: Bị Ép Gả Thay Gặp Quân Nhân Lạnh Lùng Cưng Vợ - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:48:59
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúp điện thoại, Dương Niệm Niệm vội vàng xỏ đôi dép lê, chạy mở cổng thì thấy Lý Phong Ích đang dắt chiếc xe đạp cũ cà tàng, còn Lục Nhược Linh cạnh, đôi mắt sưng húp.

Thấy cô, Lý Phong Ích vội vàng với vẻ mặt áy náy: "Chị dâu hai, em xin , giờ còn tới phiền chị. Nhược Linh tâm trạng , em khuyên mãi mà , nó cứ nhất định tới tìm chị để giãi bày tâm sự."

Lục Nhược Linh đôi mắt đỏ hoe, nhiều. Thấy Dương Niệm Niệm, cô nghẹn ngào, khẽ : "Chị dâu hai..."

Dương Niệm Niệm đại khái đoán chuyện gì, liền kéo tay Lục Nhược Linh, giọng dịu dàng: "Vào nhà hãy . Mà Kiều Kiều ?"

Lý Phong Ích dắt xe đạp sân, đáp: "Con bé ngủ , dì Chu trông chừng."

Dương Niệm Niệm cũng yên lòng, kéo Lục Nhược Linh nhà xuống. Lý Phong Ích dựng xe xong cũng theo . Hắn chủ động kể : "Chị dâu hai, nãy nhà gọi điện tới, bố đẻ của Nhược Linh nhận . Cô cúp điện thoại xong thì cứ mãi thôi."

Lục Nhược Linh sụt sịt hai tiếng, tiếp lời: "Chị dâu hai ơi, bố nuôi của em , bố đẻ của em vì sinh con trai nên mới vứt bỏ em."

Dương Niệm Niệm nhẹ nhàng vỗ vai cô em dâu, giọng mềm mại an ủi: "Họ chẳng cần em, em việc gì buồn bã vì họ? Em và Phong Ích đang sống hạnh phúc thế , vì những vứt bỏ mà đau khổ thì thật chẳng đáng một chút nào."

Lục Nhược Linh mếu máo: " em cứ nghĩ đến chuyện họ vì con trai mà bỏ rơi em là thấy tủi , trong lòng khó chịu lắm chị ạ."

Dương Niệm Niệm liền hỏi thẳng: "Vậy giờ họ nhận em, em nhận họ ?"

Lục Nhược Linh kiên quyết lắc đầu, bĩu môi : "Không . Họ căn bản thương yêu em, nếu sớm tới tìm . Giờ họ thấy em sống , em về để giúp đỡ gia đình thôi." Cô thể ngốc nghếch trong những chuyện khác, nhưng chuyện nghĩ thông suốt, chẳng hề lầm lẫn.

Dương Niệm Niệm bật , khen cô em dâu: "Nghĩ như , thế thì còn gì? Em đang mang thai, chuyện gì cũng nghĩ thoáng . Một cần em thì cứ coi họ là dưng nước lã, chẳng cần để tâm gì. Mọi chuyện còn cứ để nhà lo. Mẹ em ghê gớm như , thường mà đấu bà."

Nghe câu , Lục Nhược Linh lập tức nín mỉm , dụi mắt : "Chị dâu hai, họ kiện em tòa, bắt em phụng dưỡng ?"

"Họ nuôi em ngày nào mà đòi phụng dưỡng? Có kiện tòa cũng chẳng ai xét xử cho . Hơn nữa, kiện cáo cũng hao tiền tốn của, họ sẽ dại mà ." Dương Niệm Niệm chắc nịch. "Em cứ theo trái tim mách bảo, thấy lòng vui vẻ là ."

Lục Nhược Linh ngơ ngẩn, chị dâu hai chuyện, cô thấy lòng vững vàng hẳn, cảm giác chẳng gì là ghê gớm đáng sợ nữa. Cô ngây ngô một cách hổ: "Chị dâu hai, em thấy chị chuyện là lòng em kiên định, cảm thấy chuyện gì cũng còn là vấn đề nữa."

Thấy Lục Nhược Linh vui vẻ trở , Lý Phong Ích cũng nhẹ cả , như mếu: " chị dâu hai tay mới . Em khuyên nhủ mãi mà cô chẳng lọt tai câu nào, trái còn bù lu bù loa hơn."

"Phụ nữ mang thai tâm tình thường yếu mềm, chịu khó mà chiều chuộng cô một chút." Dương Niệm Niệm chợt liếc mắt chiếc đồng hồ quả lắc treo tường. Trời quá tám giờ tối, thấy cũng muộn, cô bèn ngỏ ý: "Đêm nay hai đứa ngủ đây cho đỡ vất vả nhé?"

Lý Phong Ích đáp: "Không chị, con bé Kiều Kiều đêm nào cũng ngủ cùng vợ chồng em. Nếu nửa đêm nó choàng tỉnh mà thấy bố thì sẽ ré lên mất thôi."

Dương Niệm Niệm thấy cũng tiện giữ thêm: "Vậy hai đứa về sớm nghỉ ngơi cho khỏe. Nhược Linh nhớ đừng thức khuya, ráng nghĩ nhiều chuyện vui vẻ nhé."

Lục Nhược Linh ngoan ngoãn lời, khẽ gật đầu, dậy: "Chị dâu hai, vợ chồng em xin phép về ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-bi-ep-ga-thay-gap-quan-nhan-lanh-lung-cung-vo/chuong-543.html.]

Dương Niệm Niệm tiễn hai cổng, ân cần dặn dò: "Trên đường xe cẩn thận nhé."

Nhìn hai khuất hút bóng, cô mới khép cánh cổng gỗ bước nhà.

Sáng hôm , cô dậy sớm đến tòa án để tất nốt các thủ tục giấy tờ. Thật ngờ, mới đặt chân tới chạm mặt Kiều Cẩm Tịch. Vợ chồng Kiều Cẩm Tịch đang từ trong tòa bước . Kiều Cẩm Tịch hôm nay ăn vận cầu kỳ, chải chuốt, lẽ chuyện cô mua xưởng Thừa Vận nên sắc mặt chẳng lấy gì vui vẻ cho lắm.

Ngược , thái độ của Tăng Vinh Huy, chồng Kiều Cẩm Tịch, tỏ vô cùng hòa nhã. Hắn thậm chí còn chủ động đưa tấm danh ép nhũ vàng để chào hỏi: "Chào chị Dương, là Tăng Vinh Huy, chủ cửa hàng vật liệu Vinh Huy. Sau nếu chị nhu cầu mua sắm vật tư gì, cứ liên hệ với nhé."

Dương Niệm Niệm lịch sự đón lấy tấm danh , khẽ gật đầu: "Vâng, cảm ơn ."

Chờ Dương Niệm Niệm trong, Kiều Cẩm Tịch trừng mắt lườm chồng đầy giận dỗi: "Anh gì mà xun xoe bợ đỡ cô như thế? Chẳng vì thấy cô xinh đấy chứ?"

"Nói linh tinh gì thế?" Tăng Vinh Huy vội vàng thanh minh: "Anh hỏi thăm , cô là chủ xưởng Gia Khuôn. Tất cả chúng đều từng xưởng Thừa Vận cho khốn đốn mà, còn thể hợp tác ăn với ."

Vừa chồng lén lút hỏi thăm Dương Niệm Niệm, Kiều Cẩm Tịch lập tức nổi cơn lôi đình: "Anh hỏi thăm cô gì? Cả thành phố lẽ nào chỉ mỗi cô là cần vật liệu thôi ? thấy chính là bệnh cũ tái phát, thấy gái là mắt la mày liếm, giữ ý giữ tứ gì hết!"

Tăng Vinh Huy thấy thái độ của vợ vẻ bất thường, liền hỏi: "Hai quen đấy? Sao cứ nhắc đến cô là em như gà chọi xù lông thế?"

Kiều Cẩm Tịch giật thon thót, ánh mắt hoảng loạn lảng tránh, miệng thì chối bay chối biến: "Anh bậy bạ gì đấy? Làm quen ?"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Sợ Tăng Vinh Huy truy hỏi sâu thêm, cô cũng dám gây gổ thêm nữa, vội vàng giục: "Đi nhanh lên! Chẳng ai trông cửa hàng, lỡ thất thoát tiền nong thì tiếc hùi hụi."

Tăng Vinh Huy nghĩ đến cảnh cửa hàng vắng khách, cũng chẳng còn bụng mà suy nghĩ thêm nhiều, đạp xe : "Em ở nhà trông coi cửa hàng, để đưa con trai về thăm bố một chuyến. Lâu về, chắc ông bà già ở nhà nhớ cháu lắm."

Kiều Cẩm Tịch liền nhăn mặt vui, đ.ấ.m thùm thụp một cái lưng chồng: "Thế rốt cuộc khi nào mới chịu đưa em về mắt bố đấy hả?"

Tăng Vinh Huy thiếu kiên nhẫn đáp: "Em gấp cái gì mà gấp? Anh vẫn đang công tác tư tưởng cho bố ?"

Kiều Cẩm Tịch câu trả lời lấp l.i.ế.m vô trách nhiệm càng thêm uất ức. "Nếu về mà vẫn thuyết phục bố xuôi lòng, đừng hòng đưa thằng con trai hết. Muốn cháu nội mà chấp nhận của cháu, đời chuyện nào đến thế chứ?"

Tăng Vinh Huy dậm mạnh chân lên bàn đạp xe, mặt vẫn lạnh tanh, mặc kệ lời vợ oang oang phía lưng. Kiều Cẩm Tịch càng nghĩ càng thấy căm uất, nhưng chẳng thể , trong lòng chỉ thầm nguyền rủa hai ông bà già sớm c.h.ế.t khuất mắt cho .

Dương Niệm Niệm bận rộn cả buổi sáng, cuối cùng cũng tất thủ tục pháp lý. Tòa án hứa sẽ trong vòng một tuần, thu dọn bộ những vật dụng còn sót trong xưởng . Chờ thứ dọn sạch sẽ, cô thể thuê tu sửa xưởng, sắp xếp công việc cho những công nhân mới.

Trên đường về, cô chợt nhớ tấm danh của Tăng Vinh Huy. Địa chỉ ghi đó quá xa, xe đạp chừng mười lăm phút là đến nơi. Sẵn đang rảnh rỗi, cô quyết định đạp xe một vòng ghé qua xem thử.

Ai ngờ đến nơi, cô chứng kiến một màn kịch ho.

 

Loading...