Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngồi chơi xếp gỗ tàu hỏa một lúc, cả hai đứa nhỏ dần trong tiếng tàu xình xịch. Tô Hiểu Mạn dựa vách tàu bên cạnh bọn nhỏ.
Vừa ngủ dậy thì nhân viên phụ trách toa tàu tới từng khoang, thông báo tới ga ga , khuyên hành khách chuẩn hành lý, đừng ngủ quên kẻo lỡ chuyến.
Tô Hiểu Mạn cúi đầu đồng hồ tay, chỉ còn một ga nữa là đến nơi .
Lúc hai nhãi con cũng tỉnh giấc, dụi mắt cô với đôi mắt tròn xoe. Tạ Nghiên líu lo: “Mẹ ơi , con đói bụng.”
Tạ Dao: “Mẹ ơi, con cũng đói bụng.”
“Vậy ăn một ít bánh kem .”
“ con còn ăn cánh gà nướng.”
Gà Mái Leo Núi
“Con thì ăn bánh bao thịt……”
Hai đứa nhỏ sợ rằng nếu bây giờ ăn bánh kem thì đợi lát nữa tới tiệm cơm chỉ còn trố mắt ba ăn uống thỏa thích.
Tô Hiểu Mạn: “…… Vậy các con chịu khó một chút, nếu nhịn thì ăn một miếng nhé?”
Tạ Nghiên và Tạ Dao đồng loạt gật đầu.
“Bây giờ ăn một chút cũng , còn một trạm nữa mới thể gặp ba các con cơ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-95.html.]
“Bây giờ ăn , tới lúc gặp ba thì các con sẽ đói bụng thôi.”
Tạ Dao nghĩ một lúc gật đầu cái rụp, quyết định vẫn sẽ ăn. Tô Hiểu Mạn mỉm đút một miếng bánh kem nhỏ cho cô bé.
Tạ Nghiên thấy em gái ăn nên cũng chỉ thể ăn cùng. Cậu nhóc nhét một miếng bánh kem thật to miệng.
“Mẹ ơi , con xuống tàu quá.”
Tạ Nghiên là một đứa nhóc lúc nào yên. Bị nhốt ở trong một gian nhỏ hẹp như tàu hoả quá lâu khiến nhóc chịu nổi nữa.
“Sau khi về con tàu hoả nào nữa .”
“Sau khi về chúng sẽ máy bay, nhanh sẽ đến nơi thôi.”
“Máy bay thì thể nhanh đến mức nào ạ?”
“Rất là nhanh luôn, con sẽ , máy bay còn là do ba con lái nữa đấy.”
Tạ Nghiên nhăn cặp lông mày nhỏ . Ngồi máy bay do ba lái? Máy bay sẽ bay lượn trời, thực sự thì nhóc chút sợ hãi.
Cậu nhóc vẫn kịp suy nghĩ thêm thì tàu hoả đến trạm. Tô Hiểu Mạn dẫn theo hai đứa nhỏ nhà xuống. Lần cô tới đây nhẹ nhàng, mang theo hành lý gì, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y hai đứa nhỏ xuống tàu.
Thập niên 80, nền kinh tế mới cởi trói, lúc đúng thời điểm hỗn loạn nhất, mìn, trộm cắp, móc túi cướp giật hoành hành khắp nẻo đường. Có vài chăm chỉ ăn, một lòng đổi đời, thế nhưng cũng vài kẻ chẳng màng đường chính, chỉ nhăm nhe lừa lọc, cướp bóc để kiếm tiền.