Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 573

Cập nhật lúc: 2025-10-16 00:18:35
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ông chớ lung tung, một bản điều tra thị trường hẳn hoi , ông hiểu ."

"Nói thật, ông nên tìm việc gì đó mà , đừng ở nhà cả ngày gì hết."

Tô Quốc Đống khịt mũi: " cũng lớn tuổi như , chính là thời điểm an hưởng tuổi già, vui vầy bên con cháu, còn việc gì nữa? cũng ngần tuổi , kiếm nhiều tiền như để gì nữa chứ?"

"Ông gì thì ."

Liễu Thục Phượng cũng khuyên ông nữa, tự vui vẻ quản lý xưởng.

Gà Mái Leo Núi

Còn Tô Quốc Đống thì đắc ý radio, học thêm chút tay nghề nuôi bồ câu từ con rể. Mỗi sáng sớm, ông mang theo mấy con bồ câu ngoài tản bộ, đó cùng mấy ông bạn già đ.á.n.h vài ván cờ tướng. Cứ như , hết một buổi sáng.

Cho đến một buổi sáng nọ ——

Tô Quốc Đống vài chuyện với :

"Dáng vẻ ông Tô hồi trẻ cũng bảnh bao phết nhỉ?"

"So với con rể Tạ của ông cũng kém bao nhiêu . Hồi trẻ chắc chắn là cũng tuấn..."

Nghe đến đó, trong lòng Tô Quốc Đống dâng lên một cảm giác sung sướng khó tả. Ông thầm nghĩ, mấy ở khu tứ hợp viện đúng là tinh đời, mắt sáng như soi kính hiển vi , thể khi còn trẻ ông từng là một trai mã vang danh khắp mười dặm tám hương cơ mà.

Ông sờ sờ chiếc tóc giả đỉnh đầu, tự hỏi liệu nhờ nó mà vẻ bảnh bao của phát huy tác dụng ư?

"Tiểu Tô và đúng là tài giỏi như ."

"Phụ nữ nhà ai nấy đều tài!"

"Hai con nhà vất vả thật, vợ thì ngoài mở nhà máy kiếm tiền, còn ông chồng thì cứ thảnh thơi ở nhà."

"Mấy hôm còn thấy ông đ.á.n.h cờ tướng đấy chứ."

"Xem hai cha con rể họ cùng một giuộc ."

" là kiểu sống dựa vợ."

"Dù mã đến mấy cũng ích gì chứ!"

Tô Quốc Đống đến đây, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng: Cái gì mà "cùng ăn bám"?

Hừ! Mấy mới là kẻ ăn bám vợ đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-573.html.]

tiền đồ!

Sắc mặt Tô Quốc Đống dần tối sầm . Ông nghĩ thể cứ thế mãi . Nhất định nên trò trống gì đó mới .

Lẽ nào ông cũng nên thử thi đại học một xem ?

Chà...

" học lái xe!"

Có lẽ đàn ông nào là yêu xe cộ. Sau khi Tô Quốc Đống chiếc Santana của con rể về từ nhà ga, ông khắc khoải một chiếc cho riêng . Chiếc xe quả thực sang xịn hơn gấp vạn cái xe lăn cao cấp trong bệnh viện.

Tô Quốc Đống học lái xe từ con rể, nhưng tiện mở lời thẳng thừng, chỉ đành vô cùng uyển chuyển tìm đến con gái , bày tỏ ý định đó.

"Hiểu Mạn , chiếc xe bao nhiêu tiền con?"

Ba chỉ học lái, mà còn dành dụm tiền để mua xe riêng nữa.

Vì cái xe yêu thích, Tô Quốc Đống bỗng thấy khí thế ngút trời. Vợ ông còn quản đốc xưởng , lẽ nào ông ?

Tuyệt đối thể sống ăn bám như thằng con rể , hừ!

thì ông cũng già , còn vẻ ngoài bảnh bao như thời trai trẻ nữa, cũng chẳng còn là trai mã vang danh khắp vùng. Cũng học rộng tài hoa như thằng con rể, chẳng nghiên cứu khoa học , cũng chẳng nổi tiểu thuyết.

"Ba ơi, con mua tặng ba một chiếc xe nhé, coi như Hiểu Mạn thể hiện lòng hiếu thảo với ba."

"Không , ba thể để con mua , thì còn thể thống gì nữa." Tô Quốc Đống xua tay cự tuyệt, kiên quyết đồng ý.

Một ông già như ông, thể để con cái bỏ tiền mua quà chứ?

Tô Hiểu Mạn chọc ghẹo : "Vậy để mua cho ba nhé?"

"Không!" Tô Quốc Đống càng cương quyết từ chối: "Như càng !"

Làm ông thể sống ăn bám vợ chứ!

"Thế ạ, xe của nhà cũng nên đổi , con sẽ mua xe mới, còn xe cũ thì nhượng cho ba dùng, ạ?"

"Ba cũng đừng mua xe mới gì cho tốn kém, thôi thì ba cứ dùng tạm chiếc xe cũ của nhà con ."

 

Loading...