Tạ Dao tay ôm gói hạt dưa Thỏ con, ngước đôi mắt to tròn cha Tạ Minh Đồ, bà bán hàng mặt, tỏ vẻ do dự.
“Cha ơi.”
Tạ Minh Đồ mua bút chì và sách, bà hàng liền mặt mày hớn hở, giục Tạ Dao : “Cháu vẽ thỏ con cho cha cháu xem .”
Tạ Dao: “... Vẽ thỏ con ạ?”
Bà chủ: “Cháu vẽ thỏ con gặm củ cải đó, thỏ con thích ăn củ cải nhất, thỏ con trắng muốt, béo múp, thích ăn rau xanh và củ cải.”
Tạ Dao gật đầu: “Vậy con vẽ thỏ con ăn củ cải cho cha nhé, con thích thỏ lắm.”
Tạ Minh Đồ: “...”
Anh hôn một cái lên má con gái, dịu dàng dỗ dành cô bé: “Dao Dao, con vẽ cho cha một chú thỏ trắng đang ăn cỏ .”
Tạ Dao ngập ngừng: “Chú thỏ trắng ăn cỏ ạ?”
“Cháu xem cha cháu mà tính thế chứ, chúng hào phóng một chút, cho chú thỏ trắng ăn củ cải, thể để nó ăn cỏ chứ. Cháu vẽ một bữa tiệc thật thịnh soạn, vẽ hẳn một rổ rau xanh to, cháu thích ăn loại rau gì nhất nào?”
Tạ Dao: “Thích ăn khoai tây và quả cà ạ.”
“Vậy cháu vẽ cho thỏ con khoai tây thái lát và quả cà, cả củ cải nữa nhé, thích ăn quả hồng ? Cũng vẽ đấy luôn , thỏ con cũng ăn uống đủ chất chứ.”
“Dì còn bút màu ở đây, cháu mua để tô màu cho củ cải và quả cà ?”
Tạ Dao: “Cháu vẽ cho thỏ con một cái nơ màu hồng nữa.”
Bà chủ nhất thời càng hớn hở: “ đó, vẽ nơ xinh xắn , cháu xem, chú thỏ con của cháu cỡ nào chứ.”
Nói xong, bà chủ và Tạ Dao đồng loạt sang về phía Tạ Minh Đồ.
Tạ Minh Đồ: “...” Sớm , cả sách lẫn bút đều sẽ mua ở chỗ bà.
Tô Hiểu Mạn dẫn con trai ở cửa ga tàu, cô cúi đầu đồng hồ đeo tay. Liễu Thục Phượng chuyến tàu đêm, vì bọn họ đến đây khá sớm. Cô đưa mắt quanh một chút, phát hiện hai cha con Tạ Minh Đồ vẫn .
Cô véo nhẹ bàn tay nhỏ của con trai: “Sao cha con và em gái con vẫn trở về nhỉ?”
“Không hai họ mua hạt dưa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-564.html.]
Tạ Nghiên lắc đầu, tỏ ý .
Thằng bé đoán: “Chẳng lẽ cha và em gái mấy dì kỳ quái bắt ?”
Tô Hiểu Mạn: “... Tiểu Thạch Đầu, ai dạy con câu ?”
Gà Mái Leo Núi
Tạ Nghiên thật thà đáp: “... Dì Thanh Thanh ạ.”
Tô Hiểu Mạn: “Con bớt học những chuyện nhé.”
Hai con họ chờ thêm một lát thì thấy Tạ Minh Đồ ôm con gái trở về. Hai cha con thật sự nổi bật giữa đám đông: cha trẻ tuổi cao lớn, dung mạo khôi ngô tuấn tú, cô con gái nhỏ trong vòng tay tết b.í.m tóc xinh xắn, đôi mắt sáng như , làn da trắng nõn nà, lên trông đáng yêu vô cùng.
Tiểu Dao Dao thấy Tô Hiểu Mạn, lập tức vẫy đôi bàn tay nhỏ, hô to: “Mẹ ơi!”
Tô Hiểu Mạn dẫn Tạ Nghiên đến gặp hai cha con họ. Tạ Dao vui vẻ lắm, từ trong vòng tay cha sà lòng , đưa cuốn sách trong tay cho cô xem: “Mẹ, đây là con thỏ con vẽ đấy ạ.”
Tô Hiểu Mạn cúi đầu lướt qua, trong sách vẽ một chú thỏ béo múp, mặt bày la liệt nào dưa hấu, bánh bao, mì sợi, đủ thứ linh tinh. Nhìn hình ảnh thấy thật ngộ nghĩnh.
Chú thỏ béo mập.
Nhìn thấy màu sắc của dưa hấu và cải trắng,
Tô Hiểu Mạn càng càng cảm thấy cô con gái Tiểu Dao Dao của thiên phú hội họa, chắc là giống tính cha nó .
Nhìn thấy , Tiểu Dao Dao mách: “Mẹ ơi, dì bán hạt dưa cha con là .”
Tô Hiểu Mạn: “???”
“Cha chỉ để cho thỏ ăn cỏ thôi, cho thỏ ăn những thứ khác.”
Tạ Minh Đồ: “...”
Tô Hiểu Mạn: “...”
Tạ Minh Đồ khổ, : “Em mau dạy con gái em chứ.”
“Không là đưa con gái mua hạt dưa ? Sao hai mua nhiều đồ như thế? Để em xem một chút, nào là bút chì, sáp màu, màu nước, bút…”
Tạ Minh Đồ vẫn chỉ câu : “Em tự quản con gái của em .”