Vào thời , tình duyên thường đến khá chóng vánh, hai họ cũng nhanh xác định quan hệ. Khương Lôi Ngạn cũng giấu giếm, vui vẻ kể cho xung quanh.
"Quả nhiên, cái trai ế vợ tìm vợ còn dựa em trai nhỏ bà mai."
"Nhiều năm trời cứ lầm lũi một , cứ ngỡ duyên phận lưng, ai ngờ năm nay phong thủy luân chuyển, cuối cùng hai cũng 'thoát ế'."
Nhớ tới quá trình thoát khỏi kiếp độc của , Khương Lôi Ngạn rưng rưng nước mắt vì tủi . Là hai trong nhà, trong khi ba em khác, cả, em thứ ba và út đều con bồng con bế, chỉ còn mỗi vẫn còn vì chuyện tìm yêu mà vui đến phát .
là một nỗi niềm khó .
"Giá mà gặp Phiên Phiên sớm vài năm thì , lúc lẽ nên học theo cả cũng tìm bạn qua thư."
Liễu Nhược Phiên giơ tay lên chặn : "Miễn ."
Bạn qua thư kiểu , chắc chắn cô sẽ trò chuyện với đến phong thư thứ hai.
Tiền đề của việc Liễu Nhược Phiên đồng ý yêu của là Khương Lôi Ngạn cam đoan về từ bỏ ý nghĩ tiểu thuyết.
Cô sửa ba mươi bản thảo giúp , đến phát ngán luôn , còn bằng cô tự bắt tay .
Cái đúng là rắc rối.
Mà tên ngốc còn luôn lý lẽ riêng, mỗi đều năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Tại thể như thế?"
"Tại mở đầu thích hợp xuất hiện quá nhiều nhân vật?"
" chỉ như thế thôi mà."
"Nam chính? Nam chính chỉ cần vận may là chứ gì!"
"Khương Lôi Ngạn, đừng tiểu thuyết nữa, tiểu thuyết là để hành hạ hả? Anh cứ thành thật kiểm tra chính tả cho em !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-541.html.]
"Được, theo em hết." Thật Khương Lôi Ngạn đối với những tiểu thuyết tình yêu mà Liễu Nhược Phiên cũng chẳng mấy hứng thú, nhưng vẫn để ý: "Này, cái tên nam chính của em, cũng quá ngu ngốc ? Tại nữ chính yêu một đàn ông như thế chứ?"
"Anh những chuyện , quả thực đàn ông bản lĩnh!"
"Tại em để nữ chính thích loại ?"
"Dựa cái gì mà nữ chính chịu khổ nhiều như mà cô còn có thể tha thứ cho chứ? Nếu mà là cô thì sẽ chớp thời cơ đ.â.m cho một nhát kết liễu luôn!"
"Đây là thế giới võ hiệp đao quang kiếm ảnh ? Nhanh, kết liễu ! Cái loại đàn ông gì đây chứ?!"
Liễu Nhược Phiên: "Chuyện ..."
Gà Mái Leo Núi
Anh tiểu thuyết mà bản nữ chính hả?
"Em thể truyện nào mà một nam một nữ sinh hoạt vui vẻ ? Cái chuyện thâm cừu đại hận , cũng cảm thấy sởn cả gai ốc."
"Có thể an một chút , lúc mới cách bao nhiêu chữ chứ, tại cãi , tại hiểu lầm, , ngay cả chuyện cũng thể hiểu lầm ? Nói rõ ràng hả?"
"Phiên Phiên, tại em thể để nữ chính thích một như chứ? Cô mắt như mù ? Cái giống em chút nào cả!"
Lúc Liễu Nhược Phiên liếc một cái, vẻ : "Em cũng thể thích thì nữ chính thích như , chẳng lẽ lạ ? Rất lạ ?"
Khương Lôi Ngạn: " mà là một đàn ông ! Em thích nhất định sai mà."
Hai còn kịp chuyện cưới gả, bởi vì tiểu thuyết mà kết duyên, suýt chút nữa vì tiểu thuyết mà ầm ĩ đổ vỡ. Liễu Nhược Phiên cảm thấy thể hiểu suy nghĩ của đàn ông , Khương Lôi Ngạn kiên trì cho rằng những nhân vật quá mức chẳng hiểu lý lẽ...
Hai trong bộ biên tập vẫn còn đang ruyên thuyên rộn ràng, ban biên tập thêm cô Triệu Thanh Thanh cạnh xem trò vui. Triệu Thanh Thanh liền tranh thủ gọi điện thoại, mời Tô Hiểu Mạn qua đây cùng hóng chuyện.
"Anh hai Khương mấy câu cũng đúng chứ bộ."
"Chị là câu ‘tại nữ chính yêu một đàn ông như thế’ hả?"