“Mạn Thảo của chúng , linh hoạt nhất!” Liễu Phiên Nhiên dấu động viên cô.
“Chị Hiểu Mạn, chị đôn đốc Tạ giao bản thảo . Em thấy bản thảo mấy vạn chữ cũng đủ để đăng tiếp theo của chúng đấy.”
“Thôi em cầm về nhé.”
Tô Hiểu Mạn khẽ thở dài: “… Chị chỉ lo sẽ giữ phong độ đến cuối thôi.”
Liễu Phiên Nhiên khó hiểu: “Ý chị là ?”
“Đầu voi đuôi chuột mà.”
“Chị Hiểu Mạn, chị tin tưởng Tạ chứ!”
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm đúng , cô thể tin cái tên Tạ Cẩu Tử nhà cô cơ chứ. Rõ ràng hiện tại lên kế hoạch đấy, mỗi ngày ba nghìn chữ, đường tan tầm suy nghĩ xong tình tiết, trở về gõ máy lạch cạch mười phút là xong. Một tháng chín vạn chữ, với mà cũng chẳng áp lực gì.
Vậy thì cứ như thế , nhưng thể liên tục trong thời gian bao lâu đây?
Tô Hiểu Mạn còn đem bản thảo của Tạ Minh Đồ in mấy bản cho ông bà nội Khương và thầy Quan xem. Cái tên quả là lợi hại! Kết quả là các trưởng bối cũng tới nghiện luôn. Quả nhiên, đồng chí Tiểu Đồ về những chuyến phiêu lưu đầy nhiệt huyết của thiếu niên lang thang giữa các vì thực sự cuốn hút .
Đọc cho mấy đứa trẻ bọn Tạ Nghiên , bọn nhỏ cũng mê mẩn câu chuyện , ngoan ngoãn vây quanh kể.
Từ già đến trẻ, ai nấy đều mong ngóng.
“Cha ơi, con cũng lái phi thuyền vũ trụ!”
…
Phía bên Liễu Phiên Nhiên quả thật đang tính toán đăng câu chuyện của Tạ Minh Đồ tiếp theo của Mạn Thảo. Cô còn tới in đến hai mươi trang, và hỏi Tô Hiểu Mạn bút danh của Tạ Minh Đồ.
“Là để tên thật là dùng bút danh khác?”
“Cứ để bút danh .”
Tô Hiểu Mạn liền chạy về hỏi Tạ Minh Đồ định lấy bút danh gì cho . Sau khi đưa mắt cô một lát, nghiêm trang suy nghĩ của :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-531.html.]
— Thỏ Ăn Cỏ.
Tô Hiểu Mạn thẳng thừng bác bỏ “kế hoạch” của .
“Không thể gọi là ‘Thỏ Ăn Cỏ’ ! Nếu thì gọi gần giống như ‘Thỏ khôn ăn cỏ gần hang’ !”
Tạ Minh Đồ tuy chút thất vọng, nhưng cũng đành chịu: “Vậy thì gọi là ‘Thỏ chỉ ăn cỏ gần hang’ .”
“Kiểu gì cũng dùng cái tên ‘ăn cỏ’ mới chịu ? Không đặt cái tên đó!” Mặt Tô Hiểu Mạn đỏ bừng. Đấy là những chuyện riêng tư nho nhỏ của hai vợ chồng, gì công khai ngoài thế thì mà phát hiện , cô còn mặt mũi nào mà ai nữa!
“Vợ ơi, bây giờ gọi là gì?”
Tô Hiểu Mạn đành tùy tiện đặt cho cái bút danh đơn giản là “Tiểu Thỏ”. Ai ngờ Tạ Minh Đồ chịu, nhất quyết thêm mấy nét bút nữa cho ‘Tiểu Thỏ’ thành ‘Tiểu Thố’.
“Vậy thì ‘Tiểu Thố’ .”
Tô Hiểu Mạn còn ý kiến gì nữa, ít nhất cái tên hiện tại đơn giản hơn nhiều .
Tô Hiểu Mạn đem bút danh cho Liễu Phiên Nhiên, và lập tức nhận những ánh mắt tò mò đầy ẩn ý từ xung quanh. Còn Thanh Thanh thì càng thích thú hơn cả.
Tô Hiểu Mạn: “…”
Tạ Minh Đồ cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng độc đáo mang tên 《Sao Trời》, đăng tạp chí 《Mạn Thảo》. Mới chỉ đăng vài vạn chữ mà nhanh chóng nổi tiếng, đến mức những trong đơn vị Tạ Minh Đồ cũng mua tạp chí về chuyền tay , bàn tán xôn xao về tác giả: “Kiến thức chuyên môn vững vàng thế, đồng chí nào trong chúng nhỉ?”
“Cũng rõ, nhưng nội dung thật !”
“Bao giờ thì kế tiếp? cũng tranh thủ mua một cuốn mới .”
……
Gà Mái Leo Núi
Tạ Minh Đồ bàn luận, chỉ im lặng gì, mỗi ngày về nhà đều đủ ba ngàn chữ, hơn kém, luôn giữ đúng phạm vi đó.
Cho nên Tô Hiểu Mạn vô cùng phục , thầm nghĩ, khả năng tự khống chế của đàn ông thật khiến nể phục.
Cuốn 《Sao Trời》 danh tiếng lẫy lừng, bút danh Tiểu Thố cũng theo đó mà nhiều đến, khiến bao độc giả ngừng suy đoán, rốt cuộc tác giả là nam nữ. Kiến thức trong tác phẩm chính xác, cách vô cùng nhiệt huyết, văn phong toát lên vẻ hào sảng của nam giới, chỉ là cái tên Tiểu Thố, vẻ là con gái.
Rất nhiều gửi thư về tòa soạn, khen ngợi, bàn luận tình tiết, tò mò phận Tiểu Thố…… Hơn nửa thư bạn gửi về, nội dung đều xoay quanh Tiểu Thố. Nhờ , doanh của tạp chí 《Mạn Thảo》 cứ thế tăng vùn vụt.