Liễu Phiên Nhiên kể rằng cô đột nhiên nhận vô truyện ngắn, tiểu thuyết chất lượng tuyệt vời. Đó là bởi lẽ, đây là tâm huyết ròng rã mười mấy, hai mươi năm qua của bao , từng câu từng chữ họ chau chuốt, gọt giũa trong những tháng ngày buồn tẻ. Hỏi mà , quý cho !
"Quyển bản thảo thật . Khi nào đoạn tiếp theo, chị giữ cho em một bản nhé." Tô Hiểu Mạn cũng bản thảo mà mê mẩn, quyết định mang một phần về nhà để .
Liễu Phiên Nhiên gật đầu lia lịa.
Cô đích thị là một nữ cường nhân. Một mặt bận rộn với công việc tòa soạn, mỗi ngày phê duyệt và thẩm định vô bản thảo, mặt khác cô còn tự đặt bút tiểu thuyết. Theo lời cô , mỗi ngày cô ít nhất 3000 chữ – bộ là tay. Thỉnh thoảng, cô còn tranh thủ hóng hớt những câu chuyện do cô nàng Thanh Thanh (vốn buôn dưa lê) mang đến. Quả thật là bậc thầy về quản lý thời gian!
Quả là những tài giỏi.
Tô Hiểu Mạn khỏi khâm phục, thầm nghĩ sẽ càng đổ tiền hậu thuẫn cho họ. Có lẽ chẳng bao lâu nữa, bộ phim truyền hình của họ sẽ thể khởi , nhanh chóng vực dậy cả ngành giải trí của nước nhà.
Số đầu tiên của 《 Mạn Thảo 》 phát hành, đầy mấy ngày nổi tiếng khắp cả nước. Đây hề là lời khoa trương, mà là sự thật hiển nhiên: ngay cả những bán báo dạo cũng bán hết veo những cuốn 《 Mạn Thảo 》. Không ít ông chủ tiệm sách tiếc hùi hụi, giá như bán chạy đến thế, họ nhập về thật nhiều.
"Tờ 《 Mạn Thảo 》 còn hàng ?"
"Bao giờ thì thứ hai ?"
"Số tiếp theo chừng nào mới phát hành?"
"Trời ạ, xem tới đúng đoạn cao trào thì hết! Khiến đây bứt rứt yên."
…
Gà Mái Leo Núi
Liễu Phiên Nhiên yêu cầu cực kỳ cao đối với nội dung đầu tiên của 《 Mạn Thảo 》. Cô dồn tất cả những câu chuyện tinh hoa nhất , gồm mười truyện ngắn, ba truyện trong đó là truyện dài kỳ đang tiếp diễn, và hai bộ truyện dài chỉnh, tiêu biểu là 《 Mao Sơn đạo sĩ tân truyện 》 cùng bộ truyện tiên hiệp dài kỳ 《 Thẳng tới bầu trời cao 》.
Bởi vì quá đỗi nổi tiếng, một cuốn cũng khó mà mua . Liễu Phiên Nhiên liên tục tái bản ngừng, tái bản, điên cuồng tái bản, khiến các công nhân trong xưởng in tăng ca quần quật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-526.html.]
"Lại cháy hàng !"
"Bên phân phối gọi điện tới, đòi thêm hàng nữa."
(…)
Triệu Thanh Thanh một bên , lòng chua chát đến rơi nước mắt. Tạp chí 《Uyển Hề》 của các cô tuy phát hành mấy tháng, cũng một mức độ tiếng tăm và lượng độc giả nhất định, nhưng vẫn chẳng thể nào bì kịp doanh của 《Mạn Thảo》.
“ ghen tị quá, hâm mộ quá, Hiểu Mạn ơi, thật sự ghen tị chịu nổi… Tại 《Mạn Thảo》 bán chạy đến chứ!”
Triệu Thanh Thanh ôm Tô Hiểu Mạn mà mắt đỏ hoe. Dù miệng , nhưng thực cô vẫn mừng cho Liễu Phiên Nhiên, chính cô cũng gửi cho 《Mạn Thảo》 một bản thảo và đăng ở kỳ đầu tiên. Giờ đây tạp chí nổi tiếng, trong lòng cô mừng còn kịp. Chỉ là mắt cô cay xè vì một nỗi ghen tị đỗi đáng yêu. Doanh của 《Mạn Thảo》 thật sự quá , chừng nào 《Uyển Hề》 cũng thể đạt như thì mấy.
Tô Hiểu Mạn cũng thấy doanh của 《Mạn Thảo》 như thế là quá . Trước đây, khi bán 《Uyển Hề》, mỗi quyển chuyền tay khắp phòng ngủ, một mua mà vô . Còn giờ đây, 《Mạn Thảo》 sắp thành sách gối đầu của bao . Kể cả những ai ké của bạn bè, cũng đều tự mua lấy một quyển về cất giữ, còn mắng chủ biên in tiếp! Nửa của truyện bao giờ mới , lòng cứ ngứa ngáy yên, mà đợi ròng rã cả tháng trời. Đành lòng những kỳ để vơi bớt nỗi mong ngóng trong lòng.
“Mau xuất bản kỳ tiếp theo !”
“Tác giả ngàn vạn đừng bỏ dở giữa chừng nhé!”
“Tạp chí mới bán kỳ đầu tiên, liệu đóng cửa ít lâu đây?!”
“ gửi thư đến ban biên tập thúc giục bản thảo thôi!”
“Phát hành kỳ tiếp theo sớm một chút!”
……