Sau khi Triệu Thanh Thanh quyết định dùng đàn ông bìa tạp chí cho kỳ tới, Tô Hiểu Mạn liền cấp tốc tìm , xúc tiến việc cho mắt loại nước hoa . Cô còn nhờ Liễu Phiên Nhiên tiếp tục chấp bút một đoạn văn quảng cáo thật đặc sắc.
Dù rằng Liễu Phiên Nhiên vò đầu bứt tóc suy nghĩ, cô vẫn đích chấp bút.
Chẳng chỉ là bán nước hoa thôi ư?
Bán!
Vì thế mà cô một câu chuyện tình xưa ngược luyến tàn tâm, khiến Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh rơi nước mắt cá sấu. Trong truyện, đôi nam nữ chính gặp gỡ, quen , yêu tha thiết, nhưng cuối cùng trai vĩnh viễn . Nữ chính đắm chìm trong hồi ức, miệt mài tìm mùi hương còn vương vấn trong ký ức.
…
Sau khi xem xong, Triệu Thanh Thanh buột miệng đề nghị: “Lần bán nước hoa, cô một chuyện tình nào đó mà nam chính thật nhẹ nhàng . thấy văn còn hơn nhiều.”
“Đọc xong tới cũng mua một lọ về xịt cho đàn ông của .”
Tô Hiểu Mạn: “…” Đến nước ư? Mà nhắc tới, cô căn bản còn lấy một mảnh tình vắt vai!
Liễu Phiên Nhiên giơ tay ký hiệu “OK” với cô bạn. Cô văn mà chính tay cũng cực kỳ say mê: “Là do nước hoa của Hiểu Mạn mang tới cho quá nhiều linh cảm, lúc nó, cứ ngửi ngửi hai mùi hương , hình dung cảnh họ yêu say đắm…”
Tô Hiểu Mạn: “Văn phong của cô quả thực ngày càng lên tay đó.”
Ngay cả Tô Hiểu Mạn cũng phát hiện bút lực của Liễu Phiên Nhiên càng ngày càng . Cốt truyện quả là trau chuốt hơn hẳn .
Liễu Phiên Nhiên: “Gần đây vẫn luôn duyệt bản thảo, những bài vở của họ đều quá , tự thấy hổ thẹn bằng. Hiểu Mạn, Thanh Thanh , gần đây cũng một bộ tiểu thuyết, nhưng cứ trầm ngâm mãi mà chẳng bắt đầu từ .”
Triệu Thanh Thanh và Tô Hiểu Mạn động viên cô : “Cậu cứ từ từ mà nghĩ, cứ chậm rãi thôi.”
Không lâu , doanh tạp chí 《Uyển Hề》 đột nhiên bùng nổ, đây cũng là điều tất yếu. Tạp chí bán đắt như tôm tươi, kéo theo đó là hai dòng nước hoa của Uyển Hề cũng bán chạy như diều gặp gió.
Triệu Thanh Thanh thấy thành quả của chính , vô cùng vui vẻ.
Đinh Trường Khải thấy các nữ công nhân viên chức trong nhà xưởng ai nấy đều cầm tạp chí tay mà xì xào bàn tán. Anh vờ cúi thấp đầu, như chẳng gì.
“Người đàn ông là ai?”
“Ảnh chụp lắm đấy chứ?”
…
Gà Mái Leo Núi
Sản phẩm bán chạy, Tô Hiểu Mạn vui vẻ đếm những xấp tiền dày cộp, chẳng thể dỗ dành chú Cẩu Tử đang ghen tuông hậm hực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-519.html.]
Đến tối, đàn ông đó cố tình ép hỏi cô:
“Người là do em chọn lựa?”
“Em còn chụp hình cho đàn ông lạ ư?”
Tháng sáu đổ tuyết oan Đậu Nga — Tô Hiểu Mạn ôm lấy , vội vàng giải thích: “Đó là Thanh Thanh chụp cho mà! Em cam đoan, em chỉ mới từng chụp mấy kiểu ảnh cho riêng thôi!”
Trời đất ơi, rõ ràng đây là những tấm ảnh chụp hết sức bình thường! Nghe cứ như thể điều gì đó mờ ám lắm .
“Người là do em chọn?”
“Anh đến mức ư? Cái lọ giấm chua lỏng của nhà sắp đổ mất , khiến em chua lè cả đây.”
“Em thích ảnh chụp của ai?”
“Đương nhiên là của , thích nhất là Tiểu Đồ của em chứ. Anh xem Mạn Mạn chụp cho bao nhiêu tấm ảnh , đừng mà giận dỗi…”
…
Cái bình giấm tinh tên Cẩu Tử mà lên cơn ghen tuông thì Tô Hiểu Mạn cũng hết cách. Cô thật sự tên đàn ông là ghen thật cố tình kiếm cớ để quấn lấy cô, khiến cô mấy đêm nay chiều chuộng bao nhiêu .
Đến nỗi cô khỏi ngờ rằng đang mượn cơ hội để khó .
là Cẩu Tử hư đốn.
DD đang hỏi muỗi đốt , Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, đúng là một con muỗi ghen tuông cứ lẵng nhẵng đeo bám, đuổi thế nào cũng chịu .
Tô Hiểu Mạn đành mua cho "con muỗi đầy mùi chua" của nhà một chiếc xe Santana.
Mất đứt hai mươi vạn đồng.
Khi lái chiếc xe bóng lộn về đến nhà, cả con ngõ nhỏ xúm vây xem xôn xao bàn tán.
“Nhà bọn họ mua xe ?”
“Chiếc xe chắc ngót nghét cả chục vạn đồng nhỉ?”
“Chưa chừng. Trông thấy sang trọng lắm , ngoài đường cũng mấy ai loại xe .”
…