Ăn thì ăn từng miếng, thì từng bước. Tô Hiểu Mạn hít thật sâu một . Dù nữa, lúc gia đình cô cũng trong tay một khoản tiền kha khá. Cô đưa cho Tạ Minh Đồ ba vạn đồng tiêu vặt, để sửa sang bộ tứ hợp viện của gia đình một lượt.
Giờ đây trong nhà tiền, chi tiêu cũng cần hào phóng hơn. Ngôi nhà vốn xuống cấp đến cả sân cũng cần sửa sang một chút.
Tạ Minh Đồ cầm tiền chi tiêu, nhẹ nhàng hôn lên má vợ một cái: “Vâng, tuân lệnh bà xã.”
“Không cần tính toán chuyện tiền nong gì, các loại đồ điện gia dụng đều sắm sửa đủ cả!” Sau khi tiền, Tô Hiểu Mạn chuyện cũng thêm phần hào sảng.
“Vợ kiếm tiền, thì cứ lời vợ thôi.”
Tô Hiểu Mạn vui vẻ ôm lấy mà hôn: “Em thể kiếm tiền, công lớn nhất kể đến Tiểu Đồ nhà đấy.”
Tạ Minh Đồ cầm tiền bắt đầu tu sửa sân vườn. Các gian phòng ốc đều tân trang, đổi mới . Anh còn sắm sửa thêm đủ loại tủ, giường và đồ dùng trong nhà, sửa nhà vệ sinh thành kiểu bồn cầu xả nước, phòng tắm thì lắp vòi sen, kéo thêm ống nước máy và đường dây điện. Hàng loạt đồ dùng hiện đại như máy giặt, tivi, tủ lạnh, máy uốn tóc, xe đạp, xe máy... cũng mua về.
Cứ tiếp tục như , Tô Hiểu Mạn chợt nhận việc sửa sang nhà cửa quả đúng là một cái động đáy. Huống hồ ngôi nhà của họ rộng lớn đến . Ba vạn đồng ban đầu chẳng thấm , lát bỏ thêm vài vạn nữa.
Ông nội Khương và thầy Quan đều chiếc xe đạp mới. Tô Hiểu Mạn thêm chiếc tủ quần áo xinh và bàn trang điểm riêng. Trong phòng Tạ Nghiên thì thêm một giá trưng bày đồ chơi mô hình, còn giá sách chất đầy sách vở, thư tịch của thầy Quan cũng sắm mới tinh tươm. Đại Hoàng ở cái ổ ch.ó mới xa hoa, còn Tam Hoa cũng nhà cây cho mèo của riêng .
Tô Hiểu Mạn phát hiện Tạ Minh Đồ chỉ trang hoàng ngoại thất ngôi nhà. Đồng chí Tạ Minh Đồ khi tiền còn mua thêm ít đồ vật trang trí cho nội thất. Ông nội Khương và thầy Quan đều là những già yêu thích đồ cổ, Tô Hiểu Mạn thấy cũng ưng ý, vì thế Tạ Minh Đồ mua thêm một ít đồ sứ, ngọc thạch trang trí, cùng giấy bút mực để từ từ sắp xếp cùng những món đồ gia dụng mà họ mới sắm sửa.
Trên bàn sách thì bày thêm giấy bút, nghiên mực, bình sứ, giá bút, bút lông, hộp đựng bút... cho thêm phần tao nhã, văn vẻ. Trên tường cũng treo tranh chữ, hoành phi câu đối. Chẳng sẽ mất cái cốt cách của một tòa tứ hợp viện ư?
Những áng sách cũ, chiếc trường kỷ... cũng thể thêm , cho gian càng thêm phần hương vị cổ kính, ấm cúng.
…
Lúc trong đầu Tô Hiểu Mạn cũng hình ảnh cụ thể nào. Cô cảm thấy tứ hợp viện nên trang trí theo kiểu quá Tây, mà hãy giữ nét cổ điển, phục cổ một chút. Cô miêu tả như , Tạ Minh Đồ bên cạnh, trầm ngâm gật gù.
“Mọi sự đều do Mạn Mạn quyết định.”
Tạ Minh Đồ liền sắm vai một kỹ sư thiết kế nội thất, một tay lo liệu việc mua sắm, trang trí nhà cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-493.html.]
Đồ đạc trong nhà càng ngày càng nhiều. Khi Tô Hiểu Mạn thấy hai tiểu quỷ Tạ Nghiên và Tạ Dao đang cầm chiếc bình sứ nhỏ mà đùa nghịch, cô liền mở miệng nhắc nhở chúng: “Hai đứa cẩn thận kẻo vỡ bình thương đấy nhé.”
Tạ Nghiên và Tạ Dao liền ngoan ngoãn gật đầu lia lịa.
Tô Hiểu Mạn cầm lấy chiếc bình sứ, định lấy bình rót nước, cắm đó ít hoa tươi. Cô cúi đầu thoáng chiếc bình, chợt nhận những hoa văn bên ngoài bình trông thật tinh xảo, mắt.
Tô Hiểu Mạn ngắm nghía chiếc bình sứ trong tay, thầm nghĩ chiếc bình chế tác vô cùng tinh xảo, vẻ cổ kính...
…
Đồ cổ??!!!!!
Tô Hiểu Mạn: “……??!!!”
Không lẽ nào? Đây là thủ đô mà, nó là đồ cổ thật sự! Rốt cuộc, cái Cẩu Tử nhà cô đào bảo bối từ xó xỉnh nào thế ?
Tô Hiểu Mạn liền mang chiếc bình đến nhờ thầy Quan xem giúp. Thầy Quan gật gù, xác nhận đó đúng là một món đồ cổ thật.
Nhìn thấy dáng vẻ bình thản, chẳng chút ngạc nhiên nào của ông, cô khỏi sững sờ. Thì trong nhà còn cất giấu ít những món đồ cổ, thật giả, tất cả đều do Tạ Minh Đồ mang về từ lúc nào .
Chờ tới khi Tạ Minh Đồ tan tầm trở về, Tô Hiểu Mạn chạy nhanh hỏi : “Mấy món đồ sứ với tranh thi họa trong nhà, mua từ chỗ nào về ?”
Tạ Minh Đồ điềm nhiên đáp: “Chợ đồ cũ.”
“Mua những đồ đạc cũ kỹ một chút .”
Gà Mái Leo Núi
“Mạn Mạn, em thích ? Không em mua đồ cũ một chút ư?”
“Anh chọn cho em những món mà em thể thích mà.”
Tô Hiểu Mạn: “...”