Cô cầm một thỏi son khắc hình thỏ con lạnh lùng lên, mở thì phát hiện thỏi là màu hồng nhạt.
Thỏi son khắc hình thỏ con chèo thuyền là màu cà chua chín mọng.
Thỏi son khắc hình thỏ con nhặt lá màu tím khoai môn.
Còn thỏi son khắc hình thỏ con cầm đèn lồng là màu hồng cánh sen rực rỡ.
Cuối cùng, thỏi son khắc hình thỏ con xòe ô là màu hồng cam dịu dàng.
Tô Hiểu Mạn đưa tay đếm thử, phát hiện đến hai mươi thỏi son tất cả, mỗi thỏi một màu khác . Thật sự là tới hai mươi sắc son ư?!!!
Gà Mái Leo Núi
Tạ Minh Đồ khẽ xoa sống mũi, giọng cố tỏ bình thản nhưng ánh mắt ẩn chứa vẻ mong chờ khen ngợi, “Em thích ? Đều là tự tay đấy.”
Cô kinh ngạc Tạ Minh Đồ, đàn ông ít của giờ lãng mạn như ? Đến cả son môi cũng tặng cô nữa.
Rõ ràng là tới đây để học lái máy bay, chứ ai ngỡ học cách chế mỹ phẩm cơ chứ.
Hỏi gì cô gái nào mê son môi cơ chứ?
Tô Hiểu Mạn nhớ đây từng than thở với Tạ Minh Đồ rằng đồ trang điểm trong đoàn ca múa hiện giờ quá đỗi đơn điệu, son môi là màu hồng đậm, nào phân biệt các sắc như màu cam đất, màu đỏ tươi, hồng cam ...
Hầu hết chỉ là son dùng để trang điểm khi biểu diễn sân khấu, chứ nào màu son nào phù hợp để tô hằng ngày. Những màu như hồng be nhạt, hoặc cam đào tươi tắn thì mới thể dùng thường ngày chứ.
Tô Hiểu Mạn cầm một thỏi son màu đỏ cà chua trực tiếp tô thử lên môi, cô phát hiện những thỏi son mà Tạ Minh Đồ tự chất lượng tuyệt hảo, màu sắc tươi tắn, quá bóng bẩy, khi tô lên môi càng thêm rạng rỡ.
Đã lâu lắm cô mới ngắm trang điểm xinh và rạng rỡ đến thế.
“Màu sắc đúng là quá đỗi tuyệt vời!!!!”
Tô Hiểu Mạn vui vẻ ôm chầm lấy Tạ Minh Đồ, hôn chụt chụt hai cái lên mặt chồng, khiến má hằn lên vệt son đỏ nhạt. Tạ Minh Đồ cúi đầu , khẽ áp môi lên môi cô, “Thích ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-480.html.]
“Em cứ yên lòng mà dùng, loại son còn thể dưỡng môi nữa.”
“Ăn cũng chứ.”
“Ngọt lắm đó nha.”
Vừa dứt lời, Tạ Minh Đồ liền l.i.ế.m nhẹ lên môi cô. Tô Hiểu Mạn tủm tỉm ôm lấy , thích thú trách móc, “Anh ăn hết sạch son em mới tô còn gì.”
Hai vợ chồng đang trêu chọc vui vẻ thì lâu , hai đứa nhỏ bước . Tạ Nghiên và Tạ Dao ngỡ ngàng tròn mắt: “……?!!!”
Tạ Nghiên hỏi: “Ba ơi, vết mặt ba là do đ.á.n.h ạ? Sao hồng đến thế?”
Tạ Dao sang đôi môi , đôi mắt cô bé ánh lên vẻ thích thú. Hôm nay tự nhiên xinh và rạng rỡ đến lạ.
Tô Hiểu Mạn khẽ ho khan một tiếng, thầm nghĩ mặt bọn nhỏ vẫn cần giữ ý tứ một chút. Cô vội lấy khăn ướt lau sạch vệt son mặt Tạ Minh Đồ.
Hôm nay, hai vợ chồng đưa hai đứa nhỏ ngoài chơi. Tô Hiểu Mạn cũng quên mang theo hai thỏi son và chiếc gương nhỏ mà Tạ Minh Đồ tặng cô từ .
Có nhiều sắc son đến , loại nào cũng tô thử một mới chứ.
Dù chỉ đưa bọn nhỏ chơi sở thú, cô vẫn quên tô chút son môi. Đã lâu lắm cô mới tô son hằng ngày như , nên thi thoảng kìm mà mở gương ngắm nghía.
Hơn nữa, cảm giác khi dùng thỏi son cũng thật dễ chịu, thể sánh bằng những thỏi son ở đoàn ca múa .
Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, nếu đồng chí Tiểu Đồ nhà cô mà chế tạo máy bay, công tác y tế, trở thành đầu bếp, thì hẳn cũng thể nghiên cứu bào chế mỹ phẩm. Anh quả thực năng khiếu đấy chứ.
Chế son môi đến thế, chẳng lẽ vận dụng cả máy móc, phòng thí nghiệm hóa học cùng những kiến thức y học Đông Tây để những thỏi son ?
“Hôm nay thật là vui bao.” Trong lòng phụ nữ, một thỏi son ưng ý thôi cũng đủ để thấy phấn chấn, nếu đủ thì thêm vài thỏi nữa cũng chẳng .
Trong lòng Tạ Minh Đồ vô cùng hân hoan, cảm thấy thật ấm áp, thầm nghĩ nếu Mạn Mạn thích đến , cải tiến thêm một chút mới .