Giờ thì , mèo Tam Hoa trong nhà dâng chuột cho đồng chí Tiểu Thạch Đầu, còn đồng chí nhỏ Tạ Nghiên nhà bọn họ thì mang "chiến lợi phẩm" dâng lên cho Tô Hiểu Mạn: “Mẹ ơi! Mẹ xem con bắt cái gì ! Con tặng cho đấy…”
Tô Hiểu Mạn: “Ôi chao! Ấy ... thằng bé !”
Vị Tiểu Thạch Đầu nhà cô cầm theo con chuột mà lao thẳng lòng Tô Hiểu Mạn.
Đây vốn dĩ là một cảnh tượng cảm động đến mức thể rơi nước mắt, thế nhưng trong khoảnh khắc , đồng chí Tô Hiểu Mạn tuyệt nhiên thừa nhận thằng nhóc là con .
Tuy bạn nhỏ Tạ Nghiên thể chất trời sinh khỏe mạnh, độ nhanh nhẹn cũng cực cao, nhưng rốt cuộc nhóc vẫn chỉ là một đứa trẻ ba bốn tuổi. Bởi vì quá vui sướng khi bắt chuột nên khi đang về phía thì vấp chân "chụt" một tiếng, con chuột nhỏ trong tay theo đó mà văng .
Tô Hiểu Mạn chỉ thể trơ mắt cục cưng nghịch ngợm nhà ngã lăn , còn con chuột trong tay thằng bé thì bay thẳng lòng cô. Cô sợ hãi hét lên một tiếng hất con chuột xa, đang định chạy tới đỡ thằng bé dậy.
Gà Mái Leo Núi
Ai ngờ tốc độ của đồng chí Tiểu Thạch Đầu cực kỳ nhanh nhẹn, tự lồm cồm bò dậy . Con chuột khi hất văng hai rơi xuống đất, cuối cùng cũng thoát khỏi hai con . Nó đang định xoay chạy về hướng góc tường thì cái tên nhóc đáng sợ tóm lấy đuôi.
Con chuột nhỏ tóm kêu “chít chít” giãy giụa mấy cái, nhưng cho dù giãy giụa thế nào chăng nữa thì cũng chỉ thể cứng đờ mà im giả c.h.ế.t.
Số phận của loài chuột thật gian nan quá đỗi!
Nó cực kỳ cực kỳ hối hận, đáng lẽ nó nên chạy căn nhà mới đúng.
“Mẹ, xem , con bắt chuột nè .” Đồng chí nhỏ Tạ Nghiên cực kỳ vui vẻ, cánh tay nhỏ ngắn cũn cầm con vật xám xịt mà vung vẩy.
Tô Hiểu Mạn: “Trời đất ơi...”
Lúc Tô Hiểu Mạn chỉ cảm thấy hoảng hốt, sợ cánh tay nhỏ đáng tin của thằng nhóc sẽ vung vẩy quăng con chuột ngoài nữa.
Cô thực sự quăng cả chuột lẫn cái tên nhóc tai quái ngoài luôn.
là tai họa mà!
“Mẹ ơi , tối nay con ăn thịt kho tàu ạ.” Tạ Nghiên cực kỳ háo hức cô.
Tô Hiểu Mạn lạnh lùng lắc đầu: “Không thịt kho tàu .”
Không cho con một trận đòn roi là nhân từ lắm đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-475.html.]
“ mấy Tam Hoa bắt chuột thì đều khen thưởng mà, còn cho nó ăn cá khô nhỏ nữa… Còn con thì , con thì ạ?!”
Tô Hiểu Mạn: “...” Cô thực sự hề nuôi dạy một đứa con trai lúc nào cũng chỉ lo bắt chuột để đổi lấy thịt kho tàu .
Cô chỉ sợ vì mấy miếng thịt kho tàu mà khi bắt hết chuột nhà , thằng nhóc còn chạy sang nhà hàng xóm bắt chuột nữa thì .
Khiến cô còn mặt mũi nào mà gặp gỡ nữa.
“Không chính là .”
Tạ Nghiên đang cầm con chuột trong tay cực kỳ thất vọng, “Vậy thì con mang con chuột cho em gái xem .”
Thật vất vả mới tìm bảo bối, là một trai thì chắc chắn sẽ chia sẻ bảo bối cho em gái yêu dấu của xem cùng.
Tô Hiểu Mạn giữ tay nhóc , cảnh cáo tên nhóc tinh quái : “Nếu con dám dọa cho em gái thì con tự mà dỗ con bé nhé.”
“Con bé bao lâu thì con sẽ phụ trách dỗ bấy lâu.”
Tạ Nghiên: “... Mẹ , tại sinh cho con một đứa em trai nhỉ?”
“Em gái ?”
“Con bé dám bắt chuột , ngay cả con giun nó cũng sợ nữa là, mấy con ốc sên nhỏ cũng chẳng dám chạm ...” Tạ Nghiên bĩu môi, thấy em gái thật sự nhạt nhẽo vô cùng. Trước đó một hôm trời mưa, vài con ốc sên nhỏ bò lá cây, thế là nhóc bắt về, định bụng rủ con bé cùng chơi, xem hai con ốc sên thi bò.
Kết quả là con bé chẳng dám sờ ốc sên, còn chạy mách nữa chứ.
Tô Hiểu Mạn nhéo nhéo khuôn mặt bé con y hệt Tạ Minh Đồ của thằng bé, trong lòng cô cũng đành chịu. Cô chợt nghĩ thầm, nếu năm Tạ Minh Đồ mà lớn lên trong đại viện, lẽ cũng sẽ nghịch ngợm khiến lớn bó tay như thằng nhóc thôi.
Thế nhưng thằng bé thông minh, trí nhớ cũng , cái gì nhóc cũng đều nhớ rõ hết, giống Tạ Cẩu Tử y đúc.
Cô thực sự quẳng thằng nhóc cho Tạ Cẩu Tử trông nom.
“Con dám thế mặt em gái con ?”