Sau khi Hứa Ngôn An là đàn ông, Khương Cẩn Vũ ở chung với tự nhiên hơn nhiều. Ngày thường chị giao du cùng đám đàn ông, nếu đây là một cô gái xinh đáng yêu, chị còn dám nhiệt tình như .
Khương Cẩn Vũ ôm lấy bờ vai như em chí cốt, kéo về trong phòng.
Hứa Ngôn An vô cùng khẩn trương, đẩy cánh tay đang ôm vai của Khương Cẩn Vũ, nhưng cao hơn tới vài phân, vóc dáng vạm vỡ như con trâu, nước da ngăm đen rắn rỏi, nhưng ngũ quan thì thanh tú. Cậu ngưỡng mộ cái vẻ khỏe khoắn của Khương Cẩn Vũ.
ghét bỏ cái động tác sỗ sàng của chị. Hứa Ngôn An cố cho giọng trầm hơn: “Này bạn, rằng là đàn ông đấy nhé!”
Quá nhiều hiểu lầm thành nữ, Hứa Ngôn An cảm thấy cực kì phiền toái.
Khương Cẩn Vũ đáp: “Biết mà, em, là là nam , chúng là em mà, thể nhận sai giới tính của ?” Khương Cẩn Vũ nâng cằm lên, “Cậu xem, yết hầu của chẳng rõ ràng thế cơ mà?”
Nghe Khương Cẩn Vũ , Hứa Ngôn An chợt thêm ít hảo cảm với cô. Chí ít, lầm lẫn giới tính của .
Hứa Ngôn An thẹn thùng, bắt đầu bập bẹ khen ngợi xã giao: “Người em , hầu kết của cũng thật là rõ ràng.”
Thật dám liếc lung tung, mới thoáng một chút vội thu ánh mắt về, chẳng thấy gì cả, nhưng cũng ngại lời . Đây là trí tuệ sinh tồn của Hứa Ngôn An.
Khương Cẩn Vũ: “...” Cậu mới hầu kết !
“Đây là chút lễ mọn chuẩn cho thầy Cốc…”
“Đây là gói t.h.u.ố.c mà thầy Cốc chuẩn cho , cứ xem thử cách dùng, ngâm t.h.u.ố.c tắm…”
….
Hai trao đổi lễ vật.
“Người em, đây là đầu tiên tới thủ đô, là dẫn ngoài thăm thú một phen?” Khương Cẩn Vũ khoác vai , .
Hứa Ngôn An cảm thấy em luôn xem là một nhà thật vô cùng thiết, thiện cảm trong lòng tăng gấp bội, nhất thời đồng ý: “Được thôi, nhưng cũng chỉ mới tới đây mấy ngày, quen thuộc lắm.”
“Không , cứ chọn mấy chỗ dẫn chơi.”
“Trời lạnh thế , món gì ngon nhỉ?”
Gà Mái Leo Núi
“Thịt dê nướng thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-466.html.]
“Đi thôi, em! Hôm nay mời ăn cơm.”
…
Cảnh hai khoác vai , ấm áp ngoài. Tô Hiểu Mạn và trong nhà , còn tưởng chị ba đang chơi đùa ngoài sân. Bên ngoài trời giá rét căm căm, Tô Hiểu Mạn chịu nổi cái lạnh buốt, Quan Chấn Nhạc bảo cô đừng ngoài hứng gió.
thực Tạ Minh Đồ chị ba theo Hứa Ngôn An ngoài, còn tưởng rằng hai bọn họ thực sự là , gặp như quen cố tri.
Khương Cẩn Vũ và Hứa Ngôn An cùng ăn thịt dê nướng. Một nồi đồng sáng loáng mang lên, còn kêu thêm một bình rượu nhỏ. Hứa Ngôn An thấy khí lúc thật mới lạ, đây là đầu tiên ngoài liên hoan với một em chí cốt.
Dù thì… ngày thường ở trong đoàn ca vũ, chỉ mấy cô chị em thiết cùng chia sẻ quà vặt với .
Trong quán, nóng bốc lên ngùn ngụt. Hứa Ngôn An khẽ , Khương Cẩn Vũ đối diện, sắc mặt chút ửng hồng. Trong lòng Hứa Ngôn An chợt ngượng nghịu, nghĩ rằng hai bọn họ là em , nhưng tựa hồ vẫn tên họ của em .
Mà em cũng chủ động .
Nếu để chính mở lời hỏi, Hứa Ngôn An cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, còn tự xây dựng tâm lý mới dám.
Hứa Ngôn An đó lòng rối bời, trong khi Khương Cẩn Vũ nhanh chóng quen với thứ như thể trở về cố hương, cô là cực kỳ hòa đồng, lập tức cùng những ở bàn bên cạnh và cả phục vụ hàn huyên rôm rả.
“Từ phía Nam tới ?”
“Nghe giọng là dân địa phương .”
“Chao ôi, vẫn là mấy cô gái phía Nam xinh ….”
Khương Cẩn Vũ mỉm : “Anh đúng, vẫn là mấy cô gái phía Nam như đây xinh .”
Người đáp: “Cậu mang cô gái của tới ăn thịt dê ở quán , thế thì đúng là tới đúng chỗ đó.”
Khương Cẩn Vũ cầm một miếng điểm tâm bỏ miệng nhai: “…”
mang theo cô gái của ?
——Lời chút… chướng tai nha!