“Chị ba của em gửi cả muối lâu năm cho hai đứa , mùi tanh nồng, mặn chát đến rợn .” Khương Lôi Ngạn thao thao bất tuyệt qua điện thoại.
Là con thứ hai trong nhà, cả và em út đều nơi chốn, giờ chỉ còn và cô chị gái vẫn cứ lẻ bóng một , chẳng tìm thương.
“Để nghĩ xem… Anh trêu chọc chị ba của mấy đứa một trận mới . Anh ở cái nơi khỉ ho cò gáy , bóng một cô gái còn chẳng thấy, tìm yêu cũng là điều dễ hiểu. Đằng em ở nơi đó, là đàn ông con trai, mà cũng tìm yêu thì đúng là tự bản kiểm điểm nghiêm túc đấy chứ.”
“Chị ba của em nhất định gả cho ai!”
Gà Mái Leo Núi
“Con bé tuyệt đối sẽ thể tìm ý trung nhân !”
…
Sự ấm ức của hai Khương dường như xuyên thủng điện thoại mà bay đến đây.
Tô Hiểu Mạn từng gặp cả và hai nhà họ Khương, nên cô vô cùng tò mò về chị ba Khương Cẩn Vũ đầy bí ẩn . Ngay cả cả hai, và cả Tạ Minh Đồ nữa, ai nấy đều trai ngời ngời, thì là cô gái duy nhất trong ba em, chị ba chắc hẳn cũng là một giai nhân khiến rung động chứ.
“Anh hai, chị ba trông như thế nào ?”
Khương Lôi Ngạn ở đầu dây bên bỗng ngập ngừng một cách lúng túng: “Lần mấy đứa gặp chị ba sẽ thôi, con bé trông như thì nhất định ai thèm lấy .”
Tô Hiểu Mạn: “…” Nói quá lời đấy, thể em gái ai thèm lấy chứ.
“Sao thể em gái như chứ?”
Khương Lôi Ngạn thở dài : “Dù em gặp chị ba, thì sẽ chị ba em lợi hại đến mức nào. Không đàn ông nào thể chịu đựng nổi tính nết của nó . Đến cả cả cũng gì nó.”
Tô Hiểu Mạn: “…” Chẳng lẽ nhà mấy là truyền gen ăn khỏe, ngay cả con gái cũng như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-457.html.]
“Chị ba ăn nhiều lắm ạ?”
Khương Lôi Ngạn: “Hồi bé, sức ăn của nó thể sánh ngang với và cả đấy, đúng chuẩn một thùng cơm di động!”
Trong lòng Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, cứ như thể sức ăn của bản giống thùng cơm .
“Không đến bao giờ mới cơ hội gặp chị ba nhỉ.”
Khương Lôi Ngạn ở đầu dây điện thoại bên hít hà một tiếng: “Mấy đứa cứ yên tâm, nhanh sẽ gặp chị ba thôi. Cuối năm chị ba nghỉ phép, sẽ đến Bắc Kinh thăm hai đứa, cũng thăm hai đứa cháu nội mới sinh luôn.”
Tô Hiểu Mạn : “Thật ạ? Thật sự sẽ gặp chị ba ? Nếu em mà sinh hai đứa con gái, chừng sẽ chút giống cô của chúng nó thì mấy.”
Tô Hiểu Mạn cảm thấy thể. Tạ Minh Đồ nam tính ngời ngời, chẳng chị gái vẻ gì thùy mị hơn , nếu chị em họ giống , cô thể thỏa mãn chút tò mò của .
Khương Lôi Ngạn: “Em dâu, em ý nghĩ của em thật đáng sợ đến mức nào .”
“Nói chung là hai đứa gặp chị ba sẽ hiểu ngay mà.”
Tô Hiểu Mạn thấy giọng điệu hoảng hốt như , trong lòng khỏi nghĩ chị ba nhiều nhất cũng chỉ giống như một cô gái cá tính, là một nữ quân nhân mạnh mẽ, sắc sảo thôi chứ còn thể trông như thế nào nữa? Nếu con gái của cô thể lớn lên một cách khỏe mạnh thì như cũng cả, đứa con trai trai, một đứa con gái lanh lợi, khỏe khoắn cũng .
Vào giữa mùa hè, ông nội Khương và bà nội Khương cũng về tới thủ đô Bắc Kinh, là đến thăm mấy đứa chắt sắp chào đời của họ. Trước đó trời còn lạnh, hai ông bà tiện , đợi khi thời tiết ấm áp hơn thì mới thể cất công đến đây.
Tạ Minh Đồ dọn dẹp thêm một hai căn phòng, để khi ông nội và bà nội Khương đến, thể lập tức dọn ở, ngày thường tiện bầu bạn, trò chuyện cùng Quan Chấn Nhạc. Hai ông thể cùng chơi cờ, còn thể nhặt trứng gà ở trong sân.
, đàn gà mà Tô Hiểu Mạn nuôi cuối cùng cũng đẻ trứng, chẳng qua trong đó một con gà mái ngoan, mỗi ngày chịu đẻ trứng ổ rơm sẵn, đẻ trứng lúc đang dạo ngoài vườn. Có , Tô Hiểu Mạn còn tìm thấy mấy quả trứng vỡ tan tành. Con gà mái cứng đầu đến thế chứ?