Khương Ninh Phong đối với vẻ ngoài của chút tự tin. Thật cũng bao giờ ngắm nghía kỹ lưỡng vẻ ngoài của . Ở nơi lớn lên , hầu hết đều để ý vẻ ngoài của đàn ông như thế nào bao giờ cả, ngày nào cũng lao động quần quật lấm lem, ai thèm quan tâm ai lớn lên , đều là mùi mồ hôi thúi mù, cũng chẳng ai ghét bỏ ai.
Anh tự nhận là vẻ ngoài khôi ngô nhất trong mấy em của , nhưng mà hiện tại, Khương Ninh Phong dám tin tưởng.
Tạ Minh Đồ đáp: “Không .”
Tô Hiểu Mạn cổ vũ : “Anh , chẳng những , thậm chí còn đỗi khôi ngô, trai là đằng khác đó.”
Khương Ninh Phong : “Anh và chú út, em chọn ai?”
Tạ Minh Đồ liếc xéo một cái.
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm cả Khương đúng là chẳng ăn gì cả: “Em chọn tiểu thỏ.”
Quan Chấn Nhạc bên cạnh, chậc chậc hai tiếng: "Cháu đừng tự so bì với em trai , mỗi ngày cửa thử mấy đàn ông khác xem nào."
"Coi như ngoại hình của cháu cũng đến nỗi nào."
Khương Ninh Phong nguýt Tạ Minh Đồ một cái: "Chính vì ngày nào cũng thấy em nên mới càng ngày càng cảm thấy thiếu tự tin."
"Em trai , em thể nghĩ cho trai em một chút , em bôi chút bùn đất lên mặt ?"
Tạ Minh Đồ buông tay: "Em đồng ý. Làm thế sẽ tổn thương đôi mắt của Mạn Mạn mất."
"Không , em ! Anh vẽ mấy nét lên mặt em đó!"
Khương Ninh Phong đột nhiên nhấc chân, sức đuổi theo Tạ Minh Đồ. Tạ Minh Đồ nhanh nhẹn chạy về phía góc tường, ba bước nhảy vọt lên tường. Khương Ninh Phong cũng thoăn thoắt leo theo, hai vèo vèo vèo biến mất hút trong con ngõ nhỏ.
Tô Hiểu Mạn lúc chỉ còn thở dài trong nhà, thầm nghĩ hai đứa trẻ trong bụng nhất định đừng là con trai. Cứ ba ba của chúng nó leo nóc nhà lật ngói nhanh thoăn thoắt thế , sợ rằng con trai sẽ học theo mất thôi.
Hai đùa giỡn cả ngày trời mới chịu chạy về đến nhà.
Khương Ninh Phong giúp nghĩ cách, gặp mặt đó nên mặc quần áo như thế nào, nên một dẫn thêm một nữa cùng.
"Nếu em dâu mà mang thai, lẽ còn thể cùng . Có một cô gái ở bên cạnh thì lẽ cô sẽ khẩn trương như nữa..." Khương Ninh Phong lẩm bẩm .
Tô Hiểu Mạn: "..."
Quả nhiên, chỉ EQ của cả họ Khương thật sự cần cứu vớt một chút. Đôi trai gái bạn qua thư đầu gặp mặt, còn định dẫn theo một cô gái xinh khác? Lỡ sợ mà bỏ chạy mất thì hóa đều là do dọa đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-450.html.]
Gà Mái Leo Núi
Hiểu lầm quan hệ của hai bọn họ thì bây giờ?
Sợ hiểu lầm còn đủ nhiều ?
Anh cả họ Khương rốt cuộc là lấy hình mẫu nam chính của thời đại nào ? Bất kể chuyện gì thể nữ chính hiểu lầm thì đều !
May mắn là bên cạnh còn ba ông thợ giày cùng nghĩ cách.
"Anh cả cứ mặc đồ như ngày thường , cần quá khoa trương ."
"Coi như là xem phim với bạn bè bình thường thôi."
Khương Ninh Phong: " bao giờ xem phim với khác..."
Quan Chấn Nhạc trợn mắt trắng dã: "Sao thể? Chẳng lẽ cháu còn bao giờ xem phim điện ảnh ?"
"Cùng các chiến hữu băng ghế xem phim tài liệu tính ?"
"Nếu thì đúng là ít kinh nghiệm đó."
Tô Hiểu Mạn: "......!!!"
Loại kinh nghiệm đúng là chút tác dụng nào.
Khương Ninh Phong: "Anh còn tìm một nữa cùng, như sẽ quá khó coi chứ?"
Quan Chấn Nhạc bắt đầu bày chủ ý : "Em dâu của cháu thể cùng, để cho em út của cháu cùng ."
Khương Ninh Phong gương mặt của Tạ Minh Đồ mấy , thẳng: "Chủ ý của chú thật xa."
"Cháu mang ai cũng , chứ thể dẫn theo em trai cháu ."
"Nếu cô nhầm em trai cháu thành cháu thì bây giờ?!"
Cho dù là xem mắt nữa, cũng nên tìm một còn hơn so với cùng. Khương Ninh Phong cảm thấy chính cần một "phông nền" để nổi bật.
"Quan sư phụ, sư phụ của em trai cháu ơi, chú cùng cháu ."