Nghĩ thông suốt như , đáy lòng Khương Ninh Phong lập tức tự tin lên hẳn, cũng thấy chuyện dễ dàng hơn nhiều.
"Không cần đổi gì nữa, cứ thế mà tới gặp nàng."
Khương Ninh Phong hạ quyết tâm, sẽ để cô thấy bộ dạng chân thật của .
Dẫu thì cũng là bạn thư từ hai ba năm nay, dù thế nào cũng một cái kết thật trọn vẹn.
Tô Hiểu Mạn: "Anh cả, nghĩ thông như là mừng lắm ."
Quan Chấn Nhạc: "Phải, sai. Đến nông nỗi , mà còn thể tiếp tục lừa dối con gái nhà nữa chứ."
Tạ Minh Đồ: "Hiểu Mạn ."
Khương Ninh Phong ba mặt, nghĩ tới diện mạo của cô gái trong tấm ảnh chụp lúc , khỏi hối hận trong lòng. Anh thở dài một thật sâu: "Nếu hồi âm cho là một cô gái thì mấy."
Nếu thì bây giờ chẳng khó xử thế .
Tô Hiểu Mạn: "..." Anh cả , mà còn nghĩ như thì e là chút nào đấy.
Tạ Minh Đồ: "Chẳng lẽ nếu đó là em thiết thì thể dối gạt ?"
Tô Hiểu Mạn: "..." Cái đầu óc thẳng tuột của Cẩu Tử nhà cô thì đến là chịu thôi.
"Nếu là em thiết thì thể tiếp tục em với ."
Quan Chấn Nhạc: "Chỉ e là khờ khạo quá đỗi ."
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm, quả đúng là sư phụ vẫn là từng trải nhất.
Khương Ninh Phong: "Nếu thành nông nỗi thì đây tùy tiện mượn đỡ cái phận , thà rằng thẳng là con gái thì hơn."
"Nếu ... thì chẳng nhiều rắc rối như bây giờ."
Tô Hiểu Mạn lén lút chạy tới thì thầm với Tạ Minh Đồ: "...Sự ngây thơ của mấy đàn ông nhà họ Khương các thì quả là hết t.h.u.ố.c chữa ."
Nếu theo lời cả Khương thì chuyện chỉ càng thêm rắc rối mà thôi.
Chuyện giả con gái mà cũng nghĩ , nhỡ chuyện vỡ lở thì ai mới là chịu khổ đây chứ?
"Anh thể cưới em thì tất thảy đều nhờ vận may đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-447.html.]
"Trước đây em quả thật quá ngây thơ và dễ lừa gạt đến thế."
Trước đây cô còn luôn đau lòng cho cái ngốc nghếch nữa chứ.
Tạ Minh Đồ ôm ấp vòng eo cô, cúi đầu thì thầm: "Vận may của đúng là hơn hẳn cả nhiều đấy."
Tô Hiểu Mạn ôm chặt lấy , nghĩ thầm mà vận may gì chứ, chỉ là vận may còn nước đôi thì .
"Hai đứa đang lén lút to nhỏ gì ?"
“Bảo cả liệu mà sửa soạn, chuẩn tinh thần gặp cô bạn qua thư. Chắc là sắp tình duyên nảy nở tới nơi đấy.”
“Đó là cô bạn tâm giao qua thư của , chỉ là bạn bè thuần túy, chẳng quan hệ khuất tất gì , đường đường chính chính lắm đấy.”
Khương Ninh Phong cứ phân trần mãi, mà chẳng ai tin lời .
Gà Mái Leo Núi
Cả Tô Hiểu Mạn lẫn mấy khác đều ngầm hiểu, đúng là một đằng một nẻo. Đương nhiên, trong đó, duy nhất tin sái cổ lời Khương Ninh Phong chỉ độc một em trai Tạ Minh Đồ.
Hai em nhà quả là tâm đầu ý hợp, đúng là một cặp bài trùng!
Ai nấy đều ngây ngô đến thể đỡ nổi.
Quan Chấn Nhạc tò mò ngó xem mặt mũi cô bạn gái trong ảnh , bèn giục cả lôi cho xem ké. Thế mà Khương Ninh Phong cứ khư khư giữ lấy, chẳng nỡ đưa cho ai xem.
“Làm thể thất lễ, ngượng mà đem ảnh chụp của cho các ngắm nghía, bình phẩm chứ?”
Quan Chấn Nhạc bĩu môi: “Chậc.”
“Bảo bấy nhiêu năm trời vẫn cứ lẻ bóng.”
“Đáng kiếp!!!”
“Mẫn Thanh , thật sự định gặp cái bạn qua thư ?”
Vừa tin , Chu Hiểu Hiểu, cô bạn chí cốt của Dương Mẫn Thanh, khỏi lắc đầu, thầm nghĩ bạn đúng là ngây thơ quá đỗi. Cô cũng chẳng rõ rốt cuộc bạn qua thư tên “Phong” rót thứ mật ngọt gì tai Mẫn Thanh, mà cô thể dứt khoát đến , mảy may nghĩ ngợi mà đồng ý gặp một đàn ông xa lạ.
Dù cho đó là cô trao đổi thư từ hơn ba năm nay, thì hành động liều lĩnh thế cũng khỏi khiến khác lo lắng.
“Cậu sợ rằng tất cả những gì trong thư đều chỉ là lời đường mật lừa gạt ?”
Nào là thanh niên khôi ngô, lịch thiệp, còn vẻ ốm yếu. Nghe chừng chẳng khác nào một gã công tử bột giả danh tri thức, cố tình giăng bẫy lừa gạt con gái nhà bằng vẻ ngoài thâm tình, chân thành.