Tạ Minh Đồ: “Không rõ lắm ạ.”
Tô Hiểu Mạn lập tức đoán ngay , bằng giác quan thứ sáu của phụ nữ: “Chắc chắn là một cô gái !”
Quan Chấn Nhạc: “Tuyệt đối là một cô gái, nếu là đàn ông thì c.h.ế.t dở .”
Tạ Minh Đồ tò mò hỏi : “Tại thế ạ?”
Tô Hiểu Mạn: “……” Bởi vì là đồ ngốc nghếch chính hiệu đó mà.
Chẳng cần nhiều, xem cả Khương sa lưới tình .
Chẳng lẽ khi thủ đô, lòng cô con gái nhà ai đó ư?
“Thích cô gái nhà nào thế? Kể coi, thể bày mưu tính kế giúp đấy.” Quan Chấn Nhạc khoác vai Khương Ninh Phong.
Khương Ninh Phong liên tục xua tay: “Không cô gái thích , đều hiểu lầm cả .”
Tô Hiểu Mạn: “Không cô gái thích, còn thể là ai chứ?”
Khương Ninh Phong thở dài một , ba đôi mắt đầy dò xét mặt mà mở lời nghẹn ứ. Bây giờ thực sự đang gặp một nút thắt khó lòng gỡ bỏ.
Sau khi đắn đo một hồi, Khương Ninh Phong vẫn quyết định : "Chính là một bạn qua thư mà từng gặp mặt, khi đó tới thủ đô thì đột nhiên gửi thư hẹn gặp mặt."
Tô Hiểu Mạn đoán ngay: "Người bạn qua thư chắc chắn là một cô gái."
Gà Mái Leo Núi
Quan Chấn Nhạc đồng ý: "Chắc chắn là nữ giới!"
Tạ Minh Đồ: "..." Anh cả cũng cái chuyện thư tình ?
Anh chút bất ngờ mà mắt Khương Ninh Phong.
Khương Ninh Phong liếc xéo Tạ Minh Đồ, thằng em rốt cuộc đang nghĩ ngợi điều gì chứ?
Khương Ninh Phong che miệng ho khan một tiếng, mới từ tốn giải thích: "Đó là một bạn qua thư mà quen từ ba năm , vẫn gặp mặt nào. Cô là nữ chứ nam nhi ."
Tô Hiểu Mạn: "Cho nên cô hẹn gặp mặt?"
Cô nhịn mà cảm thán một tiếng trong lòng, ôi chao, đây quả thực chính là cuộc gặp gỡ bạn qua thư ngoài đời thực phiên bản những năm bảy mươi, tám mươi mà! Nhìn cả Khương như rõ ràng là đang lo lắng về việc gặp gỡ .
Thế nhưng rốt cuộc thì cả Khương đang bận tâm chuyện gì mà đến ? Với gia thế, công việc, dáng vóc và cả dung mạo của Khương Ninh Phong, cho dù là gặp gỡ bạn qua thư thời thì cũng vẫn là một đàn ông hiếm thấy mà.
Anh đang lo lắng cái gì cơ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-443.html.]
Chẳng lẽ sợ khi gặp mặt thì bạn qua thư giống như trong tưởng tượng của ?
Cũng tương tự như những gì hình dung về việc gặp gỡ bạn bè qua thư .
Quan Chấn Nhạc: "Chẳng lẽ sợ cô gái trông kém sắc ?"
Tạ Minh Đồ: "..." Không hiểu nổi mấy đang cái gì nữa?
Khương Ninh Phong: "Trước đây cô từng gửi ảnh của cho , cô là một cô gái cực kỳ thanh tú, xinh xắn bao."
Quan Chấn Nhạc: "À , như thì đó là một cô gái xinh ."
Tạ Minh Đồ: "Anh cả, thư tình cho cô hả?"
Mặt Khương Ninh Phong đỏ lên, lập tức phủ nhận: "Một đàn ông như đây cho tới bây giờ vẫn từng thứ thư từ sướt mướt bao giờ, đừng mà hiểu lầm."
"Tiểu Đồ , hỏi rành rẽ như thế thì xem chú ít thư tình cho em dâu nhỉ?"
Tạ Minh Đồ cực kỳ thản nhiên gật đầu cái rụp.
Quan Chấn Nhạc: "..." Nhìn mà xem, đáng nhẽ nên học hỏi thằng em một chút, để còn mau mau rước mỹ nhân về dinh chứ!
Khương Ninh Phong: "..." Ôi chao, thật chẳng ngờ! Người nhà họ Khương bọn họ còn tài năng thư tình nữa hả?
Tô Hiểu Mạn: "... Anh đừng tự tâng bốc nữa!"
Tên gấu lớn mà thư tình cái gì?!
Tô Hiểu Mạn sang chuyện khác: "Như là cô từng gặp mặt ngoài đời bao giờ đúng , cả? Anh đang sợ cô sẽ thất vọng về ?"
Quan Chấn Nhạc: "Cho nên mới ăn cháo dưỡng nhan đấy hả?"
Tạ Minh Đồ: "... Đẹp như hoa?"
Khương Ninh Phong bất lực: "... Trong chuyện còn một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng nữa."
"Anh và cô thành bạn qua thư là do một giúp bạn gửi thư, thế nhưng bạn ghi nhầm địa chỉ. Sau đó cô bụng thư phúc đáp, kể cho chuyện đó. Anh cảm thấy cô là một cô gái nết na, tử tế nên mới ngỏ lời trò chuyện qua thư vài dạo."
—— Trò chuyện vài câu???
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm cả Khương còn cao tay hơn Tạ Cẩu Tử nhiều đó chứ!