“Mạn Mạn, em thế?” Tạ Minh Đồ lo lắng hỏi.
Tô Hiểu Mạn ngơ ngẩn chốc lát, dám chắc lắm, khẽ đáp: “Hình như là con mới đạp .”
Trong bụng cô tận hai đứa nhỏ, cô cũng là đứa nào trong bụng mới “động chân động tay” .
“Thật hả?” Anh Tạ Minh Đồ, cha tương lai, cũng ngẩn ngơ đến lạ.
Hai vợ chồng quên cả ăn cơm, ghé sát bàn tán rôm rả về hai bảo bối nhỏ chào đời. Tạ Minh Đồ bên cạnh chờ đợi, cũng cảm nhận động tĩnh của mấy đứa nhỏ của . Chỉ tiếc rằng hai đợi nửa ngày mà mấy đứa bé trong bụng vẫn chẳng chịu đạp thêm nào.
Khương Ninh Phong ôm bát hai họ, bỗng nhiên cảm giác trống trải, hiu quạnh. Anh nhớ tới tiếng ếch nhái râm ran ban ngày thì càng thấy cô đơn hơn, đến bữa cũng chẳng còn ngon miệng như khi.
Người em út cưới vợ, cũng sắp cha , mà cả như thì vẫn còn độc lẻ bóng.
Quan Chấn Nhạc đang nhâm nhi bên cạnh thấy biểu cảm của Khương Ninh Phong, trêu ghẹo hỏi: “Sao thế? Lại sốt ruột tìm đối tượng ?”
Khương Ninh Phong ôm bát đũa, khẽ lắc đầu: “Tìm đối tượng ư? nào hứng thú chuyện đó.”
Ngay ngày những lời , Khương Ninh Phong nhận một phong thư khiến lòng trở nên bồn chồn, nôn nóng.
Tạ Minh Đồ là đầu tiên phát hiện điều bất thường của cả.
Anh một gốc cây lớn, tay cứ bứt từng chiếc lá cải, lẩm bẩm tự hỏi dứt: “Nên gặp? Hay gặp? Gặp? Hay gặp đây…?”
Đám gà con chiêm chiếp chạy loanh quanh chân Khương Ninh Phong, còn một ít lá cải rơi mũi giày , chú gà trống nhỏ nghịch ngợm mổ mất.
Sợ dẫm c.h.ế.t đám gà con mà Mạn Mạn cất công nuôi dưỡng, Tạ Minh Đồ lập tức ngăn hành động 'nghịch ngợm' đó của , còn tiện thể căn dặn vài câu.
Khương Ninh Phong đứa em trai mắt thở dài thườn thượt, nghĩ thầm đến bao giờ mới thể nhận phúc phần trời ban.
Cho dù đây tay từng thương, Khương Ninh Phong cũng khi nào trăn trở đến . Anh chăm chú gương mặt Tạ Minh Đồ, Tạ Minh Đồ cũng rời, hai em cứ thế nên lời suốt một hồi lâu.
Khương Ninh Phong khẽ thở dài thêm một tiếng.
Tạ Minh Đồ dứt khoát xua tránh , dù thế nào chăng nữa thì tuyệt đối thể để hại lũ gà con của Mạn Mạn .
Khương Ninh Phong bĩu môi: “Còn chút tình nghĩa em nào thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-442.html.]
Mấy con gà con của vợ mà cũng canh chừng kỹ đến thế ?
“Em trai , chú xem mà chú khỏe mạnh đến thế ?”
Tạ Minh Đồ nhướng mày, đáp: “Chẳng lẽ khỏe ?”
“Đâu chứ? Chờ tay lành thì cả sẽ đích tay tỉ thí với chú một phen.” Khương Ninh Phong khẽ. Bởi vì sống kiếp bộ đội nhiều năm, cho dù dưỡng thương một đoạn thời gian nhưng thở dạn dày sương gió, mạnh mẽ vẫn chẳng thể nào che giấu .
Gà Mái Leo Núi
Anh và hai đứa em trai của giống , bàn tay của thực sự từng nhuốm máu.
Cho dù cố tỏ vẻ phong nhã đến thì cũng thể là một gã thư sinh trói gà chặt. Khi thể ở trạng thái nhất thì thể một đ.ấ.m hạ gục cả sói hoang .
Thế nhưng bây giờ… đang gặp một mối tơ vò cực kỳ khó gỡ.
Ngay cả với em trai , Khương Ninh Phong cũng chẳng dám mở lời tâm sự.
Người thứ hai nhận thấy điều bất thường của Khương Ninh Phong chính là Tô Hiểu Mạn, bởi vì cả nhà họ Khương bắt đầu qua ăn chực món cháo dưỡng nhan của cô , , chính xác hơn là cháo dưỡng thai mới đúng.
…… Chẳng đây cả còn nhất quyết chịu dùng ?
Quan Chấn Nhạc nhướng mày: “Không cái còn kiên quyết chịu ăn ?”
“Không sợ mấy tháng nữa như hoa ?”
Khương Ninh Phong chỉ : “Quan , cái hình thì mà lên cơ chứ?”
“Anh cả, rốt cuộc thì chuyện gì thế ạ?”
Tạ Minh Đồ: “Anh cứ lén gốc cây lẩm bẩm cái gì mà 'gặp gặp '…… Suýt nữa thì giẫm nát lũ gà con của Mạn Mạn nữa.”
Tô Hiểu Mạn: “……?!!!”
Suýt nữa giẫm gà con của cô hả, đúng là quá đáng thật!
Cô rõ ràng quây một khu vực an cho lũ gà con của chơi đùa bên trong , mà đến mức vẫn suýt hại ư?
Quan Chấn Nhạc: “Gặp gặp ư? Gặp ai thế?”