Tô Hiểu Mạn gật đầu: " ạ."
Nghe hỏi , Tô Hiểu Mạn thấy cánh tay thương của cả, bỗng linh tính mách bảo mà hỏi: "Anh cả, chẳng lẽ đến tìm thầy để chữa bệnh ư?"
" ." Khương Ninh Phong , lúc cũng chẳng giấu giếm gì nữa: "Vết thương tay vấn đề, khá nghiêm trọng nên tới tìm thầy thuốc."
"Trước đó gặp một vị lão y sĩ, ông tay nhất nên tới thủ đô tìm một ông thầy thuốc. Ông còn vị thầy t.h.u.ố.c cổ quái, hình như sớm xuất gia đạo sĩ, giờ chắc thành tiên , chỉ còn một đồ ."
Tô Hiểu Mạn: "...?"
Có nhiều thầy t.h.u.ố.c xuất gia thành đạo sĩ đến thế ?
"Nghe giống như thầy của em ?"
Khương Ninh Phong nhắc : "Thím hàng xóm thầy của em trai là thầy t.h.u.ố.c Cốc?"
Lúc Quan Chấn Nhạc chẳng từ xuất hiện, bước tới: " , học y chỉ là chút sở thích cá nhân của thôi, ngày thường thì khám bệnh giúp bà con lối xóm.
Tay xem giúp ?"
Khương Ninh Phong lễ phép đáp: "Thầy Cốc, ân sư của thầy vẫn khỏe mạnh chứ ạ?"
Quan Chấn Nhạc khó hiểu : " nhận ai thầy cả... Nếu những đó đều xem là thầy ... thì e là đổi thầy bao nhiêu ... là, học ít điều từ nhiều khác..."
Tô Hiểu Mạn khẽ lắc đầu: "Những trải nghiệm của thầy quả là phong phú thật."
Khương Ninh Phong ngạc nhiên: "Vậy ? Vậy một vị thần y họ Quan tính tình quái gở ? Hàng xóm bên cạnh vị thần y qua đời sớm ..."
Tô Hiểu Mạn: "..."
Quan Chấn Nhạc: "Tính tình quái gở?"
Khương Ninh Phong: "......? Thầy ?"
Quan Chấn Nhạc: "Đó chính là ."
Khương Ninh Phong: "????!!!!!!"
Tô Hiểu Mạn khỏi bật : "Chuyện đúng là trùng hợp hiếm ."
"Thầy ơi, mau xem tay giúp !"
Quan Chấn Nhạc khoát tay từ chối: "Lương y tính tình cổ quái khám tay cho khác."
" quả là mắt như mù mà—"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-438.html.]
"Là tại đầu óc thiếu sợi gân thôi."
……
Hai cứ thế khẩu chiến qua , Tô Hiểu Mạn chiếc ghế băng, tiếp tục ngắm đàn gà con lông tơ của . Quả thật, chúng nó cứ chọc ghẹo, rượt đuổi , trông đáng yêu hơn hẳn mấy ông đàn ông ồn ào .
Chờ đến khi Tạ Minh Đồ trở về, Quan Chấn Nhạc hứng thú bừng bừng kéo theo "Tạ Cẩu Tử" của , bảo dẫn xem một ca bệnh điển hình.
"Thật ?" Tạ Minh Đồ cũng tỏ hứng thú với ca bệnh điển hình .
"Để chú em tự tay chữa trị cho trai !"
Tạ Minh Đồ: "!?"
Khương Ninh Phong: "Đau đau đau đau dừng tay dừng tay..."
"Chú em, chú là lang băm đấy?"
"Chẳng chú em học nấu ăn mà?"
"Đây là tay của , tay đấy... chú em tưởng đang chọc củ cải ?"
……
Tô Hiểu Mạn xem quá trình chữa trị, cô chỉ một trong phòng chiếc đài bán dẫn, thỉnh thoảng cũng thấy đôi chút tiếng động vọng .
Cô khẽ lắc đầu, thầm nghĩ: Kiểu mà tăng thêm tình cảm em ?
Khương đại ca thương vẫn cần điều trị một hai tháng, nên ở tạm nhà. Cấp phê duyệt cho nghỉ bệnh, dặn dò dưỡng cho cái tay thương mau lành.
Cái tứ hợp viện nho nhỏ của bọn họ chứa thêm một đàn ông nữa.
Cuộc sống cũng gì đổi lớn, chỉ là mỗi bữa nấu nhiều đồ ăn hơn, vì hai em đều ăn khỏe.
Lần Khương Ninh Phong đến còn mang theo ít phiếu gạo, phiếu thịt, cùng một ít thực phẩm dinh dưỡng gửi từ bưu điện, tất cả đều để Tạ Minh Đồ mang về. Ngoài phiếu gạo, phiếu thịt của hai vợ chồng Tạ Nhã Tri, còn sữa bột, sữa mạch nha ông bà nội gửi tới, cùng nhiều đồ hải sản của chị ba.
Ở quê nhà, khi tin Tô Hiểu Mạn mang thai, Liễu Thục Phượng mừng rỡ khôn xiết. Hai vợ chồng bà cùng vợ chồng cả chuẩn ít nông sản khô gửi cho cô. Anh hai, ba cũng mang tới nhiều thức tẩm bổ.
Gà Mái Leo Núi
Không chỉ , cả Khương thương đang dưỡng bệnh ở thủ đô, cũng nhận ít quà thăm hỏi từ em trong đơn vị và bạn bè gửi tới.
Mấy thứ quả thực quá nhiều, Tạ Minh Đồ đành mượn chiếc xe ba bánh, hai ba lượt mới mang hết đồ vật về nhà .
Khương Ninh Phong thấy em út nhà lái chiếc xe ba bánh chất cao chồng chất đồ vật, suýt nữa thì đến tắc thở.