Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 425

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:55:43
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hiểu Mạn đang uống một chén cháo loãng thì Tạ Minh Đồ bảo ngoài giải quyết chút việc, dặn nàng cứ ở nhà đợi. Nàng mấy vui vẻ, bèn nhấc cái gối mềm bên cạnh lên, đập thùm thụp mấy cái xuống giường.

Khoảng nửa tiếng , Tạ Minh Đồ dẫn về một cụ già chòm râu dê bạc trắng. Khóe mắt Tô Hiểu Mạn giật giật, thầm nghĩ, Cẩu Tử tìm về ông lang nào đây.

Cụ già mang theo một chiếc hòm thuốc, vươn tay bắt mạch cho nàng. Sau khi hỏi thêm vài câu, cụ liền mở túi kim châm.

Tô Hiểu Mạn: "Ôi trời ơi!" Không nàng tin vị thầy t.h.u.ố.c Đông y mà Tạ Minh Đồ dẫn về, mà là nàng chút sợ kim châm. Nàng đầu Tạ Minh Đồ, ngụ ý hỏi liệu vị thầy t.h.u.ố.c mắt đáng tin cậy .

Tạ Minh Đồ ở bên cạnh nàng.

"Đây là Quan lão ."

Vị thầy t.h.u.ố.c râu dê khẽ nhướng mày: "Cậu sai , già đến thế."

Tô Hiểu Mạn: "...... Chào cụ ạ."

"Đưa tay đây."

Tô Hiểu Mạn vội vàng mặt , nàng từng ai châm kim như thế bao giờ, cũng chẳng khi châm cứu Đông y đ.â.m da thịt sẽ cảm giác .

Thấy kim sắp châm da, Tô Hiểu Mạn nhắm chặt đôi mắt. Rồi nàng chợt ngỡ ngàng, bởi cây kim châm tay mà chẳng hề đau đớn, ngược còn thấy ấm áp. Một lát , cảm giác như ai đó đang xoa bóp, nơi đó trở nên nhẹ nhàng và khoan khoái lạ thường.

Tô Hiểu Mạn mở mắt, chút ngạc nhiên vị thầy t.h.u.ố.c Đông y mặt. Nàng ngờ châm cứu hiệu nghiệm đến .

"Cảm thấy thế nào?"

Tô Hiểu Mạn gật đầu lia lịa: "Thoải mái hơn nhiều ạ."

Cảm giác nặng nề khó chịu ban đầu giảm hẳn. Nàng thẳng dậy, tinh thần cũng phấn chấn hơn lúc nãy nhiều.

"Đói bụng , em ăn mì chua cay." Tô Hiểu Mạn đưa ánh mắt tội nghiệp Tạ Minh Đồ.

Tạ Minh Đồ: "……"

Anh liếc cụ Quan đang đối diện Tô Hiểu Mạn. Cụ già vuốt vuốt chòm râu dê bên mép, khẽ gật đầu về phía . Lúc Tạ Minh Đồ mới xoay phòng bếp.

Quan Chấn Nhạc bỗng nhiên cất tiếng: "Nấu giúp một bát nữa nhé."

Tạ Minh Đồ: "……"

Anh chẳng gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chỉ sải bước dài ngoài.

Trong phòng chỉ còn Tô Hiểu Mạn và vị thầy thuốc. Tô Hiểu Mạn đoán rằng "Quan lão " thể là bạn mà Tạ Minh Đồ quen khi " công", cần nhiều, y thuật của cụ chắc chắn cao thâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-425.html.]

Bằng , Tạ Minh Đồ những phiếu thịt dồi dào đến chứ.

"Quan , cảm ơn cụ ạ. Cụ là một thầy t.h.u.ố.c Đông y ?"

"Vậy thì cháu xin phép gọi cụ là thầy Quan nhé."

"Thật sự cảm ơn cụ nhiều."

Quan Chấn Nhạc gật đầu: “ tên Quan Chấn Nhạc. Cô cần gọi Quan , cũng chẳng bác sĩ Quan gì sất. Cứ gọi thẳng một tiếng Sư phụ Quan là .”

“Sư phụ Quan?” Tô Hiểu Mạn sững sờ. Không gọi bác sĩ, gọi sư phụ ư? Chẳng lẽ Sư phụ Quan đây ngoài việc khám bệnh còn nghề gì nữa chăng?

Quan Chấn Nhạc gật đầu: “Cô trực tiếp gọi một tiếng sư phụ nó sảng khoái hơn nhiều.”

“Vậy , sư phụ, đứa nhỏ trong bụng cháu chứ ạ?” Tô Hiểu Mạn cũng nghĩ nhiều, theo ý đối phương mà cất lời gọi.

Gà Mái Leo Núi

Vị Sư phụ Quan trông vô cùng hiền lành dễ gần, giống mấy ông thầy lang trung y tính cách quái gở phim ảnh, ngược còn đỗi bình dị, thiết.

“Sẽ việc gì .” Quan Chấn Nhạc cô: “Yên tâm , phụ nữ đang m.a.n.g t.h.a.i cẩn thận một chút.”

Tô Hiểu Mạn gật đầu.

Cô cũng chẳng dám hỏi thêm, chỉ sợ ông kê cho mấy thang t.h.u.ố.c bắc. Chưa tới việc uống nổi , nhưng thôi, cô chẳng uống chút nào.

Hai đứa nhỏ trong bụng , nhưng đừng giày vò các con nữa chứ.

“Sư phụ, tiền khám bệnh…?”

Tô Hiểu Mạn cũng ông lấy bao nhiêu tiền, cũng chẳng rõ ông già quy củ gì , ví dụ như cần tiền, mà chỉ cần phiếu thịt, phiếu gạo, phiếu dầu mấy thứ linh tinh khác.

Quan Chấn Nhạc lắc đầu, “Tiểu Tạ trả xong tiền khám bệnh .”

“Thật ngờ cái thằng nhóc cưới cô vợ như con, đúng là kim ốc tàng kiều mà.”

1_Kim ốc tàng kiều: ý chỉ vợ .

Tô Hiểu Mạn: “????!!!”

“Sư phụ, đây đồng chí Tiểu Đồ giúp ông hái t.h.u.ố.c ?”

Quan Chấn Nhạc hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Cậu theo học chút y thuật.”

 

Loading...