Tạ Minh Đồ khẽ gật đầu, cùng cô trò chuyện đôi ba câu chuyện trường lớp, chẳng mấy chốc, Tô Hiểu Mạn say giấc nồng trong vòng tay .
Từ ngày mang thai, Tô Hiểu Mạn càng lúc càng thích ngủ. Cô còn đặc biệt thích vùi trong n.g.ự.c Tạ Minh Đồ mà ngủ, cô bảo là để hai cha con bồi dưỡng tình cảm.
Tạ Minh Đồ khẽ rũ mắt, đặt một nụ hôn nhẹ lên má cô gái trong lòng. Nhớ những lời Tô Hiểu Mạn , khóe môi cong lên một nụ , tiếp tục lật giở cuốn sách đang dở tay.
Trong mấy ngày sắp tới, Tô Hiểu Mạn cũng sẽ tham gia tổng duyệt tiết mục múa cho buổi biểu diễn. Cả đoàn đều vô cùng coi trọng sự kiện , việc chọn diễn viên cũng đặt lên hàng đầu, yêu cầu cao về hình tượng và khí chất. Ngay cả Tô Hiểu Mạn, dù đang mang thai, vẫn yêu cầu tham gia.
Tất nhiên, cô cần thực hiện bất kỳ động tác vũ đạo nào. Cô chỉ góp mặt tiết mục cho đủ đội hình, cùng Tôn Y Y, Phí Thư Oánh và vài chị em khác đảm nhiệm vai trò bộ mặt của đoàn ca múa.
Xét thấy việc ảnh hưởng đến sức khỏe, Tô Hiểu Mạn vui vẻ đồng ý góp mặt. Cô sẽ một chiếc "bình hoa" xinh , theo nhóm chị em trong đoàn múa góp mặt cho vui cũng thấy hào hứng.
Về nhà, cô đem chuyện kể với Tạ Minh Đồ, cũng ủng hộ cô.
“Nhân lúc bụng còn quá lộ, thì tranh thủ lên sân khấu một nữa.”
Đến ngày biểu diễn, sáng sớm Tô Hiểu Mạn vội vàng đến đoàn ca múa, cùng với Tôn Y Y và những khác đến khán phòng, trang điểm, y phục biểu diễn. Cả nhóm bận tối mày tối mặt.
Sau hai ba lượt diễn tập, cô "bình hoa" Tô Hiểu Mạn vẫn giữ vẻ bình thản. Đoàn trưởng dặn cô nên ở nghỉ ngơi trong hậu trường, đừng tùy tiện , kẻo lỡ khác va .
Gà Mái Leo Núi
Tô Hiểu Mạn gật đầu lia lịa, lời cảm ơn đoàn trưởng vì quan tâm.
“Ối chà! Còn nghi thức kéo cờ nữa kìa, nhanh lên, mau đây mà xem! Đội danh dự ở bên !”
“Thành viên trong đội danh dự ai nấy đều cao ráo, khôi ngô tuấn tú!”
“Nhìn xem, dẫn đầu kìa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-418.html.]
…
Tiếng xôn xao vọng từ bên ngoài hậu trường, ít diễn viên cũng chạy xem cho vui. Tiểu Đinh cũng là một thích xem náo nhiệt, trong lúc định chạy thì chợt liếc sang Tô Hiểu Mạn: “Chị Hiểu Mạn ơi, bên đông lắm, chúng qua bên đó xem ?”
Mấy nữ diễn viên đang đợi, bao gồm Phí Thư Oánh và Tôn Y Y, liếc cũng hùa theo: “ đó, chúng sang bên xem , bên vẫn còn kha khá chỗ trống kìa.”
“Hiểu Mạn, chị qua đó ?”
Tô Hiểu Mạn thấy quanh đây cũng quá đông , bèn gật đầu, cùng họ xem cho vui. Các cô ở cánh cửa phụ một góc, đó là một vị trí khá thuận lợi để quan sát sân khấu. Đội danh dự mà xôn xao bàn tán cũng cách đó xa.
Đập mắt là những hình dong dỏng cao, chuẩn mực, chân dài. Thảo nào mà những tiếng xôn xao cứ ngừng vang lên. Những chiếc mũ quân phục vành rộng, găng tay trắng, giày bốt đen bóng, cùng những chiếc thắt lưng da siết chặt hình vạm vỡ của một đám đàn ông. Họ tựa như những khối nam châm khổng lồ, thu hút vô vàn ánh của các cô gái.
“A a a!!! Đây là bộ lễ phục mới ?!! Nhìn quá mất!!”
“Có buổi lễ tập trung hết những trai tuấn tú nhất về đây ?”
“A a a!! phát hiện một chuyện, thì trong thành cũng ít trai còn tuấn tú hơn cả Ôn Bạch Thụ đó chứ!”
“Các cô thấy ? Người lẽ mới ngoài đôi mươi thôi nhỉ? Không kết hôn ?”
“Mau cái cầm lá cờ đỏ , đó là trai nhất đó!!”
……
Tô Hiểu Mạn về phía tốp nam thanh niên đang xôn xao , thầm nghĩ bộ lễ phục nghi thức thiết kế thật mắt. Một hàng cao lớn, eo thon chân dài, thật đúng là bảnh bao trò. Chắc hẳn ai nấy cũng cao mét tám lăm. Ánh mắt cô dừng ở nổi bật nhất trong đám đông, chính là đang cầm lá cờ đỏ mà mấy cô gái bên cạnh nhắc.