Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:55:32
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Y Y tỏ vẻ "quả nhiên là thế", còn Tiểu Đinh thì suýt chút nữa sặc nước miếng mà c.h.ế.t nghẹn. Trong đầu cô nàng chẳng cách nào đem Tạ và một đàn ông để râu liên hệ với cả.

Tiểu Đinh: "Chị Hiểu Mạn, đừng với em là do chị thích nên mới bảo Tạ cạo râu đấy nhé???!!"

Gà Mái Leo Núi

Tô Hiểu Mạn thực sự giơ tay che trán, cái quá khứ "lôi thôi" của đàn ông nhà đúng thật là chuyện cũ nghĩ vẫn thấy hãi hùng. Cô khẽ gật đầu, ", là chị bảo cạo đấy."

Tiểu Đinh: "..."

Cô trưng một biểu tình thể tin , thể tưởng tượng nổi bộ dáng lúc đó của Tạ và chị Hiểu Mạn.

Anh Tạ để râu? Còn là râu cá trê nữa?

Có lẽ cũng vẫn... trai nhỉ?

Tiểu Đinh: "Vậy lúc đó trông Tạ tương đối 'mùi đàn ông' chị? Cha ông từng , 'miệng râu, việc ' mà..."

Tô Hiểu Mạn: "..."

Tôn Y Y đồng tình : "Có vài đàn ông thực sự hợp để râu đấy. Mọi nhớ thầy dạy dương cầm mà đây chúng từng gặp ? Anh cũng để râu đấy, nhưng trông trưởng thành và nho nhã cực kỳ luôn."

Nghe các cô chuyện phiếm xong, Phí Thư Oánh như suy tư gì đó mà khẽ gật đầu, " cũng từng gặp qua một như . Khi cạo hết râu trông bình thường, nhưng khi để ria mép một chút thì khá phong độ, trông đàn ông hơn nhiều."

Tiểu Đinh: "..."

Tô Hiểu Mạn: "..." Mùi vị đàn ông?

Phí Thư Oánh khẽ , "Đại khái là hình dung chồng cô trông như thế nào đấy."

Tiểu Đinh: " thì thấy chắc ."

Tô Hiểu Mạn: "...... Có lẽ là sẽ giống như mấy cô mường tượng ?"

Tôn Y Y: "Càng ngày càng tò mò mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-415.html.]

Trương Kỳ: "Cô tò mò đến nóng cả ruột gan đây ."

Đấy là cái tướng mạo mà các bậc cha chú đều tấm tắc khen, hồi còn từng nuôi râu nữa chứ. Ngay cả Tiểu Đinh còn trẻ măng và các cụ ông hóng mát ngoài cổng đều bảo trai lắm chứ......

Người ...... thực sự đời ?

Phí Thư Oánh hãm một ấm hoa mời cùng uống. Hai ngày gần đây các cô buổi diễn nào nên cũng chẳng cần tất bật luyện tập, cả bọn đều tranh thủ rỗi chuyện phiếm suốt buổi. Một đám thiếu nữ trong đoàn văn công cứ thế tụ tập tán gẫu, nhâm nhi nóng c.ắ.n hạt dưa.

Ngồi quanh chiếc bàn dài hình chữ nhật, Phí Thư Oánh lượt rót cho mỗi một ly .

Vì lo lắng phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i nên uống hoa, cô cẩn thận rót một ly nước đun sôi để nguội cho Tô Hiểu Mạn, tủm tỉm : "Bao giờ rảnh thì bảo nhà cô ghé qua gặp bọn một bữa cho mặt chứ."

Tô Hiểu Mạn đáp: "Hôm nay nhiều tiết học, chắc lát nữa sẽ tới đoàn văn công đón về đấy thôi."

"Thật ? Vậy để bọn tận mắt xem thế nào!"

Đến ba bốn giờ chiều, bọn Phí Thư Oánh, Tôn Y Y bắt đầu luyện nhảy trong sân lớn của đoàn văn công. Luyện mệt lử, ướt đẫm mồ hôi, ai nấy đều cởi phăng áo khoác ngoài bệt xuống nghỉ ngơi. Vài cô gái trẻ mười mấy tuổi vẫn còn hăng hái đến quên cả mệt, vẫn còn hò reo đòi thi nhảy tiếp.

Một bức tranh tràn đầy sức sống của tuổi thanh xuân.

Tô Hiểu Mạn chờ tới 5 giờ rưỡi vẫn thấy Tạ Minh Đồ đến đón, những khác cũng vội về nhà nên đành hẹn dịp thì gặp gỡ cho phép. Sau khi về hết, Tô Hiểu Mạn cũng một lững thững về nhà.

Rõ ràng cô nhớ hôm nay Tạ Cẩu Tử nhà nhiều tiết học lắm, tại đến giờ vẫn thấy nhỉ? Chẳng lẽ chuyện gì ?

Còn chuyện gì quan trọng hơn cô ?

Tô Hiểu Mạn khẽ xoa mặt , bỗng dưng thấy bản chút mẩy. Có khi là việc gì đó quan trọng nên mới vội vã đến đón cô thôi. Hơn nữa, cô rõ ràng là một lớn , đến nỗi cần khác ngày ngày đón đưa về nhà thế ?

Tô Hiểu Mạn tự nhủ thầm trong bụng lẳng lặng về nhà.

Đi đến nửa đường, Tô Hiểu Mạn gặp Tạ Minh Đồ đang vội vã bước từ một con ngõ nhỏ. Ban đầu cô vẫn đang cúi đầu miên man suy nghĩ nên phát hiện , nhưng Tạ Minh Đồ, dù cách đó khá xa, nhanh chóng nhận bóng dáng cô.

"Mạn Mạn." Tạ Minh Đồ gọi cô .

 

Loading...