Trong khu đại viện, ít cũng nhận Tạ Nhã Tri hôm nay điều , quả thực là chút nào. “Này Khương lão thái, bà thế?”
“Có chuyện gì ?”
Lại thấy Tạ Nhã Tri tươi rói, đáp lời một cách sảng khoái, hào hứng: “Con dâu út nhà m.a.n.g t.h.a.i ! sắp lên chức bà nội đây!”
“Ối chà?!”
Con dâu út của Khương lão thái, chẳng là vợ của đứa con trai mà nhà họ mới nhận về năm ?!
Nghe con trai út nhà họ Khương đúng là một kỳ tài hiếm gặp, thành tích học tập vô cùng xuất sắc, giờ còn đề cử lên thủ đô học đại học. Mà vợ cũng là một tài năng, xinh , từng công tác ở đoàn văn công, nay chuyển về đoàn ca múa ở thủ đô .
“Bà sắp bà nội thật đấy ư?!”
“Chúc mừng, chúc mừng!”
Ánh mắt Tạ Nhã Tri ngập tràn phấn khởi, vui sướng: “Cảm ơn . Con dâu còn mang song thai, cũng chút lo lắng đây.”
“Thật ? Bà tận hai đứa cháu nội ư?!”
Mọi trong đại viện đều sững sờ. Nhà họ Khương mấy năm nay quả là trải qua ít chuyện. Hai năm thì chuyện tráo đổi con cái vỡ lở, ít từng đồng cảm với cảnh đáng thương của Tạ Nhã Tri. Vậy mà giờ đây, con trai ruột về nhà, còn rước theo vợ, nay sắp bế cháu nội !
Bà Uông Nhất Bình ở cùng đại viện, giờ đây hễ thấy bà là vội vàng đường vòng.
Bà thấy Tạ Nhã Tri! Không thấy mặt Tạ Nhã Tri một chút nào! Trong lòng Uông Nhất Bình chua chát như uống cạn ba vò giấm. Khổ nỗi đó bà còn từng đồng tình với Tạ Nhã Tri. Vậy mà giờ đây… ha hả, mau chạy về gọi điện thoại thúc giục con trai thôi!!!
Bà cũng cháu nội lắm !
Tạ Nhã Tri bắt đầu nghĩ cách gom góp phiếu thịt, phiếu gạo, phiếu dầu khắp các cửa hàng mậu dịch, đủ để mua cả trăm cân thịt. Lúc , con dâu nhỏ đang mang thai, nhất định bồi bổ tử tế. Bà cũng sợ vợ chồng chúng chịu nhận những thứ khác, bèn gửi một xấp phiếu lớn cùng đủ loại thực phẩm dinh dưỡng như sữa mạch nha, sữa bột, dặn dò con trai cả mang tới cho vợ chồng thằng út.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-403.html.]
“Vợ của thằng út m.a.n.g t.h.a.i ư?”
Hai trai ruột là Khương lão đại và Khương lão nhị cũng đều tin, khỏi vì thế mà vui mừng khôn xiết. Khương nhị ca xin nghỉ non nửa ngày, ngoài mua bao lớn bao nhỏ thực phẩm dinh dưỡng, gửi nhờ mang tới thủ đô.
Gà Mái Leo Núi
“Được, sẽ tự đưa tới đó.”
Khương đại ca ở đầu dây bên điện thoại đáp .
“Vợ thằng em trai mang thai?” Khi nhận điện thoại, chị ba Khương kinh ngạc kêu to lên, mà cũng là chị từng gặp đứa em trai cùng vợ nó. Khương Tam tỷ là lính hải quân, quanh năm đóng quân ở đảo xa.
Mấy lớn, chị ba nhà bọn họ còn lập gia đình, mà thằng út yên bề gia thất, giờ vợ nó còn m.a.n.g t.h.a.i .
là Trường Giang sóng xô sóng !
Khương Tam tỷ vội vàng hỏi địa chỉ, cũng tức tốc nhờ gửi về thủ đô nào là thực phẩm dinh dưỡng, nào là hải sản khô cho vợ chồng em trai. Chị đây… sắp hai đứa cháu ư?
Tạm thời nhà họ Tô vẫn nhận tin tức gì.
Tô Hiểu Mạn vươn vai. Sau khi tới tối, cô tiếp thu sự thật rằng đang m.a.n.g t.h.a.i đôi, thậm chí chút phấn khích. Không là cô m.a.n.g t.h.a.i một cặp chị em song sinh? Hay là một cặp em song sinh? Hoặc là một đôi long phượng thai.
Nếu cô thể sinh một cặp chị em song sinh thì , hai cái áo bông nhỏ giống còn xinh , theo phía Tạ Minh Đồ, miệng nhỏ ngọt ngào gọi cô là , cô thể may cho chúng vài bộ váy xinh xắn.
Trước , lúc Tô Hiểu Mạn sách, luôn luôn ngưỡng mộ mấy cặp chị em sinh đôi nhà .
Nói chừng hiện tại bản cô sẽ như ước nguyện, một cặp con gái sinh đôi. Con gái nhà bọn họ, bất luận là lớn lên giống Tạ Minh Đồ là giống cô, nhan sắc tuyệt đối chẳng thể tầm thường .
Nếu mà giống Tô Hiểu Mạn, thì Tô Hiểu Mạn thể tưởng tượng dáng vẻ của con gái khi còn nhỏ, trong đầu cũng bắt đầu suy nghĩ xem nên may quần áo như thế nào cho hai chị em chúng. Nếu mà chúng giống Tạ Minh Đồ…