Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:59:49
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Minh Đồ giơ con thỏ trong tay lên, tươi đáp lời: “Chúng cháu đang bàn chuyện ăn thịt thỏ đấy ạ.”

Ông nội Khương gật gù: “Con thỏ chính là do Mạn Mạn tự tay nuôi đấy, mập mạp lắm.”

Bà nội Khương liền thò đầu , xen : “Không nhá, lúc Mạn Mạn ở đây, ông nội bọn cháu cứ lén lút cho thỏ ăn đấy thôi.”

Tạ Minh Đồ: “……”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Tô Hiểu Mạn tủm tỉm nhéo nhẹ eo Tạ Minh Đồ: “Đây chính là con thỏ mập ú mà ông nội lén lút cho ăn đấy, lát nữa cứ nếm thử xem nó ngon đến mức nào.”

“Bà nội ơi, chúng vằn thắn thôi!”

Đến Tết, đôi vợ chồng trẻ cùng ông bà nội Khương chuẩn cơm tất niên. Trong thành phố ngờ còn tiệm giã bánh dày truyền thống hoạt động bao nhiêu năm, Tô Hiểu Mạn bèn dẫn Tạ Minh Đồ đến xem cho khí náo nhiệt. Tạ Minh Đồ sức lực dồi dào, cũng sức góp phần nhỏ, xong việc hai biếu vài chiếc bánh dày nếp thơm dẻo.

Tô Hiểu Mạn và bà nội Khương xúm xít vằn thắn, còn Tạ Minh Đồ và ông nội Khương thì cùng câu đối xuân, mấy chiếc đèn lồng đỏ tươi treo mái hiên. Bên ngoài tiếng pháo đốt vang trời, trong nhà rực rỡ một màu, ấm cúng lạ thường. Tô Hiểu Mạn còn may tặng ông bà nội một bộ áo bông đỏ rực. Ông bà mặc , trông ai nấy đều hớn hở, tươi rói.

Ông nội Khương liền trách yêu: “Sao may cho hai đứa một bộ? Người một nhà thì đồng bộ chứ.”

Bà nội Khương : “Bọn trẻ bây giờ thích mặc mấy màu chói chang như .”

“Năm nay ăn Tết vui vầy, náo nhiệt hẳn, Hiểu Mạn và Tiểu Đồ cùng về ăn Tết.”

“Sang năm mà thêm chắt nội thì vui .”

“Tiểu Đồ , cháu cố gắng lên đấy nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-372.html.]

Tô Hiểu Mạn đỏ bừng mặt khi ông bà nội trêu chọc, còn Tạ Minh Đồ thì cứ ăn tủm tỉm. Thấy bộ dạng như , Tô Hiểu Mạn nhịn bèn lén đạp cho một cái gầm bàn. Thế nhưng Tạ Minh Đồ vẫn tủm tỉm thôi, còn thản nhiên gắp thịt thỏ đặt bát cô.

Tô Hiểu Mạn cũng gắp thịt thỏ cho : “Tiểu Đồ cũng ăn nhiều nhé.”

Tạ Minh Đồ tủm tỉm ăn thịt con thỏ.

Thế là, chú thỏ một cái Tết ' trò' mâm cỗ nhà Tạ Minh Đồ.

Năm cũ sắp qua, năm mới sắp đến, vợ chồng họ dự định sẽ lên đường đến phương bắc. Không cuộc sống nơi đó sẽ đón chào họ như thế nào, chỉ Tạ Minh Đồ, mà ngay cả cô cũng , hai từng kinh nghiệm sinh sống ở phương bắc.

Qua năm mới, ông bà nội Khương cùng họ đến phương bắc. Hai ông bà quen nếp sống ở đây , chỉ thể đưa hai cháu đến tận ga tàu.

Trước khi lên đường, Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn hỏi thăm một chút về tình hình nhà bên bà ngoại của .

“Bên bà ngoại cháu còn ba và út. Hai đứa cứ đến đó là sẽ rõ ngay thôi, gặp bà ngoại cháu thì sẽ như thế nào…”

Ông nội Khương cũng hình dung bà thông gia , đành : “Hai đứa cứ là sẽ hiểu.”

“Ông ngoại cháu mất, giờ chỉ còn mỗi bà ngoại thôi. Còn những khác, hai đứa cũng chẳng cần bận tâm gì nhiều.”

Qua lời kể của ông bà nội Khương, Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ , quan hệ giữa Tạ Nhã Tri và nhà đẻ lắm. Anh trai thứ ba của bà Tạ – Tạ Trọng Khải – là một chẳng ý chí tiến thủ. Trước ông vô cùng ăn chơi sa đọa, đến giờ thì chẳng còn gì, cả gia đình sa sút. Kiểu tiền là tiêu xài hết, bao giờ tích góp. Trong một đồng mà cũng tiêu như thể cả trăm nguyên.

Cả nhà chẳng bao nhiêu tiền tiết kiệm. Nếu chút tiền nào, nhất định sẽ hưởng thụ ăn uống tiêu xài hết. Nhà còn nuôi hai đứa con trai, đến lúc , khi con trai cả đòi kết hôn, ông mới ý thức con trai cưới vợ cần tiền. Hỏi vay em trai thì , đành tìm đến Tạ Nhã Tri. Tạ Nhã Tri cũng chỉ cho ông một ít.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến căn tứ hợp viện thuộc quyền sở hữu của Tạ Nhã Tri.

“Em trai thứ ba của cháu thầy giáo, là thầy giáo trung học. Bây giờ thì tàn tật, còn lớp nữa …” Ông nội Khương nheo mắt nhớ chuyện cũ, miệng lẩm bẩm: “Thoáng cái là chuyện của mười năm . Hồi đó phong trào vận động , cái thằng bé đó, thầy giáo mà học sinh bỏ tiết. Chân nó cũng là trong một giẫm gãy.”

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...