Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:59:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mới một năm thôi, lòng ông còn nặng trĩu những nỗi niềm khó tỏ, thế nhưng hiện tại, ông thật tâm mong mỏi đôi vợ chồng son sống bên đến răng long đầu bạc, con cháu đề huề.

“Con rể, con đối xử thật tử tế với con gái của cha nhé!” Giọng ông khẽ run run, lẫn chút nghẹn ngào.

Tạ Minh Đồ trịnh trọng gật đầu: “Con xin đảm bảo ạ.”

Dẫu đám cưới chẳng xe rước dâu linh đình, nhưng bà con xóm làng vui vẻ tiễn chân suốt cả chặng đường dài. Họ hiểu rõ tâm ý của nhà họ Tô khi cố tình bổ sung nghi thức cưới hỏi , cũng chân thành chúc phúc cho vợ chồng Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn sống hạnh phúc trọn đời. Dù nay họ chẳng còn sống ở thôn Kiều Tâm nữa, nhưng cả hai đều là những đứa con sinh và lớn lên mảnh đất .

Năm nay trời đất ban ơn, mùa bội thu. Ngay cả giữa mùa đông, ao cá vẫn tấp nập những đàn cá linh hoạt quẫy đuôi bơi lội. Ven đường, những cành dâu khô xào xạc lay động trong gió lạnh, khẽ rắc từng chiếc lá úa những vũng nước nhỏ đọng mặt đất.

Tạ Minh Đồ cẩn thận bế con gái trong vòng tay căn nhà gỗ nhỏ do chính tự tay dựng nên. Dẫu là vợ chồng son tự bao giờ, nhưng cảm xúc trong lòng rộn ràng hệt như những đôi tân hôn mới về nhà chồng. Tô Hiểu Mạn vòng tay ôm chặt cổ , lắng từng bước chân vững chãi của bậc cầu thang gỗ.

“Anh nhớ chụp ảnh thật cho em đó!”

Tô Hiểu Mạn đội khăn voan đỏ thắm, tay cầm một quả táo đỏ mọng. Bên cạnh, Tạ Minh Đồ trong bộ áo cưới cùng màu, lấy chiếc máy ảnh chuẩn ghi khoảnh khắc hạnh phúc của cô.

Vài tiếng “tách tách” vang lên bên tai, Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, đám cưới giản dị thế thì cần gì quá nhiều nghi thức long trọng. Cô định kéo tấm khăn voan đỏ đầu xuống, Tạ Minh Đồ giữ chặt cổ tay.

“Vợ , em đừng cựa quậy nhé.” Tạ Minh Đồ mỉm , tự tay vén tấm khăn voan đỏ rực lên, để lộ gương mặt cô dâu.

Tô Hiểu Mạn mở mắt thấy khuôn mặt rạng rỡ của . Nét mày tuấn, dáng cao ráo tựa cây tùng, đôi mắt đào hoa ẩn chứa vẻ thâm tình cùng niềm vui sướng khôn tả, khóe miệng luôn nở nụ tươi tắn. Chẳng bởi vì hôm nay quá nhiều chăng, mà môi vẫn luôn vấn vít nụ tươi tắn .

Đôi mắt quả thực đến nao lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-364.html.]

Khi Tô Hiểu Mạn tự tay may chiếc áo cưới màu đỏ cho , cô luôn kìm mà tưởng tượng xem Tạ Minh Đồ sẽ trông khi khoác lên bộ lễ phục . Cô từng thấy vận y phục đen đầy vẻ lạnh lùng, tựa như vì sáng trong đêm đông; thấy khoác quân trang nghiêm chỉnh, tựa như cây bạch dương vươn hăng hái hướng về phía ; giờ đây khi thấy diện xiêm y đỏ thắm, trong đầu cô bỗng vẩn vơ một câu thơ cổ:

— "Nhân diện đào hoa tương ánh hồng."

Giải thích: 'Nhân diện đào hoa tương ánh hồng' - cả khuôn mặt và bông hoa đào đều ánh lên sắc hồng tươi tắn.

Thật là kỳ lạ. Rõ ràng hiện tại đang là mùa đông khắc nghiệt, chẳng lấy một bông hoa đào nào, chỉ hoa tuyết lả lơi trong gió đông se lạnh, thế mà cô thấy sắc đào mùa xuân rạng rỡ .

“Mạn Mạn .” Tạ Minh Đồ khẽ , cúi đầu định trao cô một nụ hôn.

Gà Mái Leo Núi

Mắt Tô Hiểu Mạn lấp lánh như nước, cô e thẹn giơ ngón trỏ đặt lên môi , thủ thỉ: “Bây giờ đừng vội hôn, lát nữa còn xuống tiếp khách nữa mà. Đợi tối đến hôn bao nhiêu cũng .”

“Chẳng qua……” Tô Hiểu Mạn tủm tỉm, kéo dài giọng, “Anh cúi đầu xuống đây.”

Tạ Minh Đồ lời mà cong lưng xuống mặt cô, ánh mắt vẫn rời khỏi khuôn mặt cô dù chỉ một khắc.

Tô Hiểu Mạn khẽ ôm lấy khuôn mặt Tạ Minh Đồ, nhanh nhẹn in một nụ hôn nhẹ lên môi . Cô lập tức thấy vết son đỏ thắm in hằn bờ môi mềm mại của thương.

Cô mỉm , dùng ngón trỏ khẽ di di lên vết son, một cách thoải mái và hào sảng: “Son môi của tân nương, chia cho một nửa đây!”

Đôi mắt Tạ Minh Đồ cong như vầng trăng khuyết, tràn đầy sự ôn nhu, đáy mắt lấp lánh tựa ly pha lê đựng thứ rượu quý hiếm. Anh nghiêng đầu, ghé sát tai cô thì thầm: “Cô dâu của nhớ giữ son môi thật kỹ, đừng để trôi mất nhé, tối nay sẽ tự ‘nếm’ hết.”

 

Loading...