Chờ Tô Hiểu Mạn về thôn Kiều Tâm và thấy ngôi nhà gỗ xinh xắn , nếu ngoài bên cạnh thì suýt nữa cô ôm chầm lấy Tạ Minh Đồ mà hôn lấy hôn để .
Ngôi nhà gỗ nhỏ và sân con con trông thật mắt, đây Tô Hiểu Mạn thích phong cách kiến trúc dân dã, cổ truyền . Kết cấu bên ngoài thì cổ xưa thanh nhã, ngôi nhà gỗ nhỏ và căn nhà ngói bên cạnh hòa quyện càng thêm hài hòa, bắt mắt. Còn nếu tới gần thử, cửa sổ và mái hiên tuy nhỏ nhắn nhưng vẫn giữ nét tinh xảo.
Cái giàn dây leo mới dựng ngoài hiên tuy vẫn kịp quấn dây nhưng mấy khóm cải thìa bên xanh mướt, mơn mởn đầy sức sống. Thứ khiến Tô Hiểu Mạn lòng nhất chính là cái xích đu bằng tre , cô lên đung đưa mấy bận, còn hớn hở chỉ đạo Tạ Minh Đồ chụp cho vài tấm nữa.
Anh nhà đúng là quá tuyệt!!!!
Thực sự là xuất sắc thật sự, chê !
Khác với cách chụp ảnh với đôi tay run lập cập của ông nội Khương cũng như góc chụp oái oăm của bà nội Khương, tay nghề chụp ảnh của Tạ Minh Đồ thì thể là hảo. Tô Hiểu Mạn thực sự yêu cái cách chồng cái gì cũng học hỏi nhanh nhạy, yêu cũng .
Ban đầu lúc để Tạ Minh Đồ cầm máy ảnh chụp cho , Tô Hiểu Mạn còn lo lắng khôn nguôi, sợ rằng sẽ "thừa hưởng" đôi tay run lập cập của ông nội Khương, chụp những bức ảnh mờ xí.
Còn về góc chụp "c.h.ế.t " của bà nội Khương, cũng thật cảm ơn ông trời vì cả gia đình cô đều nhan sắc tệ. Dù là Tô Hiểu Mạn Tạ Minh Đồ thì dù chụp ở góc độ nào trông cũng ăn ảnh cả, nếu là khác thì e rằng bà nội Khương chụp hỏng bao nhiêu tấm .
Mà Tạ Minh Đồ thì như , thể là một chồng mỹ, từng chụp cô nào cả. Mỗi tấm ảnh chụp cho Tô Hiểu Mạn đều xinh tì vết, từ góc độ cho đến ánh sáng đều cân nhắc kỹ lưỡng khi bấm máy.
Nhìn thấy những bức ảnh khi rửa phim, Tô Hiểu Mạn xúc động đến mức rơm rớm nước mắt. Cuối cùng cô cũng chụp ảnh cho !
Tô Hiểu Mạn nào , khi thư và cô sắm máy ảnh, Tạ Minh Đồ âm thầm nghiên cứu kỹ lưỡng cách sử dụng, còn ít tài liệu hướng dẫn chụp ảnh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-363.html.]
“Minh Đồ, chụp em xuất sắc luôn đó!”
“Mấy tấm cũng mê ly!”
“Chờ tới khi em khoác áo cô dâu, cũng chụp cho em thật nhiều tấm hình kỷ niệm đấy!”
“Sao thể chụp đến chứ? Hay là lén lút học hỏi lưng em mà em chẳng gì hả?”
Tạ Minh Đồ chỉ mỉm cô, một lời, trong bụng thầm nghĩ, thể để Mạn Mạn của thất vọng đây chứ.
Ngày lành tháng để tổ chức lễ cưới là do Tô Quốc Đống tự chọn lựa. Vào ngày đó, Tô Hiểu Mạn một nữa trở về nhà họ Tô, về căn phòng cũ của như một cô dâu đang chờ ngày xuất giá.
Cách sắp xếp đồ đạc trong phòng vẫn nguyên như cũ. Dẫu con gái về nhà chồng, Liễu Thục Phượng vẫn dành một căn phòng riêng cho cô, đồ đạc trong phòng cũng thường xuyên lau chùi sạch sẽ. Những bộ quần áo cũ của Tô Hiểu Mạn thuở ấu thơ mấy bức tranh nguệch ngoạc hồi bé cũng vẫn cất giữ gọn gàng trong căn phòng .
Sau khi chuốt mi, tô son đỏ và đ.á.n.h má hồng một cách giản dị nhưng rạng rỡ, Tô Hiểu Mạn liền khoác lên bộ áo cưới thêu hoa mẫu đơn tươi thắm. Ngoài tai cô là âm thanh pháo nổ giòn giã náo nhiệt, Tô Quốc Đống thì chẳng đang cao giọng trò chuyện với ai ở sân ngoài.
Chắc hẳn trong sân nhà họ lúc chật kín đến chung vui, xem mặt cô dâu.
Anh ba Tô cõng cô em gái cửa, ông Tô Quốc Đống đích dắt tay con gái rượu, trao gửi cho Tạ Minh Đồ. Trên gương mặt cương nghị của ông nở nụ rạng rỡ, ánh mắt chất chứa niềm ưng ý, lòng về con rể .
Gà Mái Leo Núi
Ngay từ lúc con gái mới chào đời, Tô Quốc Đống hằng ấp ủ viễn cảnh . Vào một ngày trời, ông sẽ đích trao con gái cho một đàn ông khác, ân cần dặn dò chăm sóc thật cho Hiểu Mạn của ông, cả đời xa rời.